TUYỂN TẬP 50 ĐỀ LUYỆN THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT MÔN TOÁN NĂM 2024 CÓ LỜI GIẢ...
Vantieuhoc.com van lop 5 - ke mot cau chuyen da lam ve long nhan ai
1. Kể chuyện có nội dung Thương người như thể thương thân.
Hướng dẫn học sinh chuẩn bị.
Kể chuyện có nội dung Thương người như thể thương thân.
Đề bài : Hãy kể lại câu chuyện em được chứng kiến hoặc tham gia về nội
dung : “ thương người như thể thương thân”.
I. Tìm hiểu đề bài;
- Thể loại: Văn kể chuyện
- Kiểu bài: Kể câu chuyện được chứng kiến tham gia
- Nội dung: kể câu chuyện có đầu có đuôi về nội dung như câu tục ngữ “ thương
người như thể thương thân” mà em đã làm hay em được biết có trong cuộc sống
của em. Giống như nội dung tiết kể chuyện đã chứng kiến hoặc tham gia em học ở
lớp 4
- Đề bài này phù hợp cho hs lớp 4, 5
Lập dàn ý:
1. Mở bài : - Giới thiệu trực tiếp hay gián tiếp câu chuyện: Chuyện xảy ra ở đâu?
Khi nào? Vì sao em tả.
2. Thân bài:
2. - Hôm vào buổi nào? Thời gian nào trong ngày? Điều gì xảy ra đầu tiên? Lúc đó có
ai? Khung cảnh lúc đó ? ( Ví dụ đường vằng? cơn mưa , Khoảng không vắng lặng,
trời oi bức?..)
- Tiếp đến sự việc cần giải quyết ? ( khó khăn…. Làm thế nào để giải quyết được
sự việc…)
- Sự việc điểm đỉnh, cao trào….
- Sự việc kết thúc: - Đã làm gì?? Làm thế nào? Ai giúp sức không? Kết quả cuối
cùng….
( chú ý khi kể có tả. Nhưng kể là chính. Chú ý câu hội thoại)
3. Kết bài: - Cảm nghĩ của em về việc làm này. Thể hiện lòng nhân ái, lòng
thương người , tinh thần “ thương người như thể thương thân”.
Bài làm minh họa
Mấy hôm, trời rét căm căm. Các nhà trong xóm đóng cửa kín mít để tránh gió.
Trên đường, chỉ có lác đác vài người qua lại. Trời tối dần, gió thổi lạnh buốt, mưa
rơi rả rích.
Hôm đó, em ra máy nước rửa rau xà lách. Em mặc áo ấm và khoác áo mưa. Ở máy
bên kia, bà cụ Loan đang múc nước. Bà chỉ mặc phong phanh. Mưa và gió lạnh tê
tái làm bà cụ run lây bẩy. Khi múc nước xong định ra về, bà quỵ xuống. Bà cố tựa
vào tường, mắt nhìn em như cầu cứu. Em hoảng hốt vội chạy ra đỡ bà dậy. Nhìn
khuôn mặt tái nhợt, em biết bà bị lạnh cóng. Em dìu bà về nhà. Căn nhà tồi tàn,
chẳng có nhiều đồ đạc: một cái tủ, một cái chạn bát, một bếp lửa và một cái giường
đơn. Em đặt cụ lên giường và về gọi bà nội em. Bà em rất thạo về các môn thuốc
thông thường. Nghe em nói, bà em tất tả chạy sang nhà bà Loan.
Sau vài phút xem xét, bà em nói:
- Bà cụ bị cảm lạnh. Bây giờ cháu đi nhóm lửa sưởi ấm cho cụ đi.
Bà em chạy về lấy một chiếc áo len của mình thay vào chỗ áo ướt của cụ Loan. Bà
đắp chăn cho cụ và lại về lấy mấy thứ cần thiết sang xoa bóp cho cụ Loan. Sau đó,
bà em cho cụ uống thêm mấy viên thuốc cảm.
Mười phút sau, bà cụ Loan hết run. Người bà ấm dần đều và bà cụ từ tử mở mắt.
Bà không ngồi dậy được mà chỉ nhìn em và bà nội với đôi mắt biết ơn.
Bà em nói:
- Chiều, bà sẽ khỏi. Bây giờ, bà ngủ đi cho khỏe, bà nhé!
Bà cụ Loan khẽ gật đầu và mỉm cười yếu ớt. Bà em kéo chăn đắp kín ngực cho bà
cụ rồi bảo em.
- Cháu ra máy mang rau về. Thỉnh thoảng, bà cháu ta sẽ sang xem xét tinhg
hình cụ.
Đến chiều, mưa chỉ còn tí tách. Cô Hoa, con gái bà cụ đạp xe đến. Cô rất xúc động
khi biết chuyện xảy ra.
Cô nói với bà em :
3. - Cháu cảm ơn cô nhiều. Nếu không có cô và cháu Phương thì không biết mẹ
cháu sẽ ra sao !
Cô Hoa ở lại để chăm sóc mẹ.
Em thủ thỉ :
- Bà ơi ! Bà tốt với cụ Loan nhỉ?
Bà vuốt tóc em cười hiền hậu:
- Ừ, thương người như thể thương thân mà cháu.
________________________________