1. Chương 5: Văn phạm phi ngữ cảnh
(Context Free Grammar)
Nội dung:
• Văn phạm phi ngữ cảnh (CFG)
• Giản lược văn phạm phi ngữ cảnh
• Chuẩn hóa văn phạm phi ngữ cảnh
• Các tính chất của văn phạm phi ngữ cảnh
1
2. Văn phạm phi ngữ cảnh
Định nghĩa: là hệ thống gồm 4 thành phần G(V, T, P, S)
• V : tập hữu hạn các biến (ký tự chưa kết thúc)
• T : tập hữu hạn các ký tự kết thúc (V ∩ T = Ø)
• P : tập hữu hạn các luật sinh dạng A → α (α∈ (V∪T)*)
• S : ký hiệu bắt đầu của văn phạm
Quy ước:
• V: chữ in hoa (A, B, C, ..); T: chữ in thường (a, b, c, .., w, x, y..)
• α, β, γ, .. biểu diễn chuỗi ký hiệu kết thúc và biến
Ví dụ: G=({S, A, B}, {a, b}, P, S) với P gồm các luật sinh:
S → AB
A → aA S → AB
A→a hay A → aAa
B → bB B → bBb
2
B→b
3. Dẫn xuất và ngôn ngữ
Dẫn xuất:
• Nếu A → β là luật sinh trong văn phạm G và α, γ là 2 chuỗi bất kỳ,
thì khi áp dụng luật sinh A → β vào chuỗi αAγ ta sẽ thu được
chuỗi αβγ :
αAγ ⇒ G αβγ
• Giả sử: α1 ⇒ G α2, α2 ⇒ G α3, ..., αm-1 ⇒ G αm, ta có:
α1 ⇒*G αm
• Ta có: α ⇒*G α với mọi chuỗi α
• Thông thường, ta sẽ dùng ⇒ và ⇒* thay cho ⇒ G và ⇒*G
Ngôn ngữ sinh bởi CFG: cho CFG G(V, T, P, S)
L(G) = { ww ∈ T* và S ⇒*G w }
(chuỗi w gồm toàn ký hiệu kết thúc và được dẫn ra từ S)
3
4. Cây dẫn xuất
Định nghĩa: cây dẫn xuất (hay cây phân tích cú pháp) của một văn
phạm G(V, T, P, S) có đặc điểm
– Mỗi nút có một nhãn, là một ký hiệu ∈ (V ∪ T ∪ {ε} )
– Nút gốc có nhãn là S (ký hiệu bắt đầu)
– Nếu nút trung gian có nhãn A thì A ∈ V
– Nếu nút n có nhãn A và các đỉnh n1, n2, ..., nk là con của n theo
thứ tự từ trái sang phải có nhãn lần lượt là X1, X2, ..., Xk thì A →
X1X2...Xk là một luật sinh trong P
– Nếu nút n có nhãn là ε thì n phải là nút lá và là nút con duy nhất
của nút cha của nó
4
5. Cây dẫn xuất
Ví dụ: xét văn phạm G({S, A}, {a, b}, P, S}, với P gồm:
S → aASa
A → SbASSba
Một dẫn xuất của G:
S ⇒ aAS ⇒ aSbAS ⇒ aabAS ⇒ aabbaS ⇒ aabbaa
S
1
a A S
2 3 4
S A a
5 b 6 7 8
a a
b
9 10 11
Định lý 5.1: nếu G(V, T, P, S) là một CFG thì S ⇒* α nếu và chỉ 5
nếu có cây dẫn xuất trong văn phạm sinh ra α.
6. Dẫn xuất trái nhất - Dẫn xuất phải nhất
Dẫn xuất trái nhất (phải nhất): nếu tại mỗi bước dẫn xuất, luật sinh
được áp dụng vào biến bên trái nhất (phải nhất)
Ví dụ: xét văn phạm G với luật sinh: S → AB
A → aAa
B → bBb
• Các dẫn xuất khác nhau cho từ aaabb:
•S⇒ AB⇒ aAB ⇒ aaAB ⇒ aaaB ⇒ aaabB ⇒ aaabb
•S⇒ AB⇒ AbB ⇒ Abb ⇒ aAbb ⇒ aaAbb ⇒ aaabb
•S⇒ AB⇒ aAB ⇒ aAbB ⇒ aAbb ⇒ aaAbb ⇒ aaabb
•S⇒ AB⇒ aAB ⇒ aaAB ⇒ aaAbB ⇒ aaabB ⇒ aaabb
• Dẫn xuất (a) là dẫn xuất trái nhất, (b) là dẫn xuất phải nhất
• Các dẫn xuất tuy khác nhau, nhưng có cùng một cây dẫn xuất
6
7. Văn phạm mơ hồ
Khái niệm: một văn phạm phi ngữ cảnh G được gọi là văn phạm
mơ hồ (ambiguity) nếu nó có nhiều hơn một cây dẫn xuất cho
cùng một chuỗi w.
Ví dụ: xét văn phạm G với luật sinh:
E → E + E E * E (E) a
Với chuỗi a + a * a, ta có thể vẽ đến 2 cây dẫn xuất khác nhau
E E
E * E E + E
E + E a a E * E
a a a a
Điều này có nghĩa là biểu thức a + a * a có thể hiểu theo 2 cách khác
nhau: (a + a) * a hoặc a + (a * a) 7
8. Văn phạm mơ hồ
Khắc phục văn phạm mơ hồ:
• Quy định rằng các phép cộng và nhân luôn được thực hiện theo
thứ tự từ trái sang phải (trừ khi gặp ngoặc đơn)
E→ E+T E*T T
T → (E) a
• Quy định rằng khi không có dấu ngoặc đơn ngăn cách thì phép
nhân luôn được thực hiện ưu tiên hơn phép cộng
E→ E+T T
T→ T*F F
F → (E) a
8
9. Giản lược văn phạm phi ngữ cảnh
Trong CFG có thể chứa các yếu tố thừa:
●
Các ký hiệu không tham gia vào quá trình dẫn xuất ra chuỗi ký
hiệu kết thúc
●
Luật sinh dạng A → B (làm kéo dài chuỗi dẫn xuất)
⇒ giản lược văn phạm nhằm loại bỏ những yếu tố vô ích, nhưng
không được làm thay đổi khả năng sản sinh ngôn ngữ của văn
phạm
• Mỗi biến và mỗi ký hiệu kết thúc của văn phạm đều xuất
hiện trong dẫn xuất của một số chuỗi trong ngôn ngữ
• Không có luật sinh A → B (với A, B đều là biến)
●
Nếu ngôn ngữ không chấp nhận chuỗi rỗng ε thì không cần luật
sinh A → ε . 9
10. Các ký hiệu vô ích
Khái niệm: một ký hiệu X được gọi là có ích nếu có một dẫn xuất
S ⇒* αXβ ⇒* w
với α, β là các chuỗi bất kỳ và w ∈ T*.
⇒ có 2 đặc điểm cho ký hiệu có ích
• X phải dẫn ra chuỗi ký hiệu kết thúc
• X phải nằm trong dẫn xuất từ S
10
11. Các ký hiệu vô ích
Bổ đề 1: (loại bỏ các biến không dẫn ra chuỗi ký hiệu kết thúc)
Cho CFG G(V, T, P, S) với L(G) ≠ Ø, có một CFG G'(V', T', P', S)
tương đương sao cho mỗi A ∈ V' tồn tại w ∈ T* để A ⇒* w
Giải thuật tìm V':
Begin
(1) OldV' := ∅;
(2) NewV' := { A A → w với w ∈ T* };
(3) While OldV' ≠ NewV' do
begin
(4) OldV' := NewV';
(5) NewV' := OldV' ∪ {A A → α với α ∈ (T ∪ OldV')* }
end;
(6) V' := NewV';
11
End;
12. Các ký hiệu vô ích
Bổ đề 2: (loại bỏ các biến không được dẫn ra từ ký hiệu bắt đầu)
Cho CFG G(V, T, P, S), ta có thể tìm được CFG G'(V', T', P', S)
tương đương sao cho mỗi X ∈ (V' ∪ T') tồn tại α, β ∈ (V' ∪ T')*
để S ⇒* αXβ
Cách tìm:
• Đặt V' = {S}
• Nếu A ∈ V' và A → α 1 α 2 ... α n là các luật sinh trong P thì
➢ Thêm các biến của α 1, α 2, ..., α n vào V'
• Lặp lại cho đến khi không còn biến nào được thêm vào nữa
12
13. Các ký hiệu vô ích
Định lý 5.2: mỗi ngôn ngữ phi ngữ cảnh (CFL) không rỗng được
sinh ra từ một văn phạm phi ngữ cảnh (CFG) không có ký
hiệu vô ích
Ví dụ: xét văn phạm S→A
A → aBb | ε
B → A | cB | cC
C → AC | BCD
D → ab
• Áp dụng bổ đề 1: • Áp dụng bổ đề 2:
V' = {S, A, B, D} V' = {S, A, B}
S→A S→A
A → aBb | ε A → aBb | ε
B → A | cB B → A | cB
13
D → ab
14. Luật sinh ε
Định lý 5.3: (loại bỏ luật sinh A → ε)
Cho CFG G(V, T, P, S) và L là ngôn ngữ sinh ra bởi G. Khi đó L – {ε} là
ngôn ngữ sinh ra bởi CFG G'(V, T, P', S) không có ký hiệu vô ích và
không có luật sinh ε.
Cách tìm:
➢
Bước 1: xác định tập biến rỗng Nullable
•A→ε ⇒ A ∈ Nullable
•B → X1X2...Xn, ∀Xi ∈ Nullable ⇒ B ∈ Nullable
➢
Bước 2: xây dựng tập luật sinh P'
Với mỗi luật sinh A → X1X2...Xn trong P, ta xây dựng luật sinh
A → α1α2...αn với điều kiện:
• Nếu Xi ∉ Nullable thì αi = Xi
• Nếu Xi ∈ Nullable thì αi = Xi ε
14
• Không phải tất cả αi đều bằng ε
15. Luật sinh ε
Ví dụ: loại bỏ luật sinh ε trong văn phạm sau:
S → AB
A → aA ε
B → bB ε
➢
Bước 1: xác định tập biến rỗng Nullable
• A→ε ⇒ A ∈ Nullable
•B→ε ⇒ B ∈ Nullable
•S → AB ⇒ S ∈ Nullable
➢
Bước 2: xây dựng tập luật sinh P'
S → AB Aε εB
A → aA aε
B → bB bε
Chú ý: văn phạm G' không chấp nhận chuỗi rỗng ε như văn phạm G.
Để G' tương đương G, ta cần thêm luật sinh S → ε vào G'. 15
16. Luật sinh đơn vị
Định lý 5.4: (loại bỏ luật sinh A → B)
Mỗi CFL không chứa ε được sinh ra bởi CFG không có ký hiệu vô
ích, không có luật sinh ε hoặc luật sinh đơn vị.
Cách tìm: đặt L=L(G) là CFL không chứa ε và được sinh ra bởi văn
phạm G(V, T, P, S). Theo định lý 3, ta có thể loại bỏ tất cả luật
sinh ε trong G.
Để loại bỏ luật sinh đơn vị, ta xây dựng tập P' mới theo giải thuật:
For (mỗi biến A ∈ V) do
Begin
Tính ΔA = { B B ∈ V và A ⇒* B } ;
For (mỗi biến B ∈ ΔA) do
For (mỗi luật sinh B → α thuộc P) do
If (B → α không là luật sinh đơn vị) then
Thêm luật sinh A → α vào P' 16
End ;
17. Luật sinh đơn vị
Ví dụ: loại bỏ luật sinh đơn vị trong văn phạm
E→ E+T T
T→ T*F F
F → (E) a
Ta có: ΔE = {E, T, F} ⇒ thêm vào P' các luật sinh
E → E + T T * F (E) a
Tương tự:
ΔT = {T, F} ⇒ thêm vào P' : T → T * F (E) a
ΔF = {F} ⇒ thêm vào P' : F → (E) a
17
18. Dạng chuẩn Chomsky (CNF)
Định lý 5.5: một ngôn ngữ phi ngữ cảnh bất kỳ không chứa ε đều
được sinh ra bằng một văn phạm nào đó mà các luật sinh có dạng
A → BC hoặc A → a, với A, B, C là biến và a là ký hiệu kết thúc.
Cách tìm: giả sử CFL L=L(G) với CFG G(V, T, P, S)
➢
Bước 1: thay thế tất cả các luật sinh có độ dài vế phải là 1
• Áp dụng định lý 4.4 để loại bỏ luật sinh đơn vị và ε
➢
Bước 2: thay thế tất cả luật sinh có độ dài vế phải lớn hơn 1 và
có chứa ký hiệu kết thúc
A → X1X2...Xi...Xn A → X1X2...Ca...Xn
Ca → a
a
➢
Bước 3: thay thế các luật sinh mà vế phải có nhiều hơn 2 ký
hiệu chưa kết thúc A → B1 D1
D1 → B2 D2
A → B1B2...Bm (m>2) ...
18
Dm-2 → Bm-1 Bm
19. Dạng chuẩn Chomsky (CNF)
Ví dụ: tìm văn phạm có dạng CNF tương đương văn phạm sau:
S → A ABA
A → aA a B
B → bB b
Bước 1: Δs = {S, A, B} , ΔA = {A, B} , ΔB = {B}
S → aA a bB b ABA
A → aA a bB b
B → bB b
Bước 2: thay a bằng Ca và b bằng Cb trong các luật sinh có độ dài vế
phải > 1: S → CaA a CbB b ABA
A → CaA a CbB b
B → CbB b
Ca → a
Cb → b 19
20. Dạng chuẩn Chomsky (CNF)
Bước 3: thay thế các luật sinh có độ dài vế phải > 2:
S → CaA a CbB b AD1
A → CaA a CbB b
B → CbB b
Ca → a
Cb → b
D1 → BA
20
21. Dạng chuẩn Greibach (GNF)
Bổ đề 3: (thay thế các luật sinh trực tiếp)
Cho G(V, T, P, S) là một CFG, đặt A → α1Bα2 là luật sinh trong P
và B → β1β2...βr là các B - luật sinh; văn phạm G1(V, T, P1, S)
thu được từ G bằng cách loại bỏ luật sinh A → α1Bα2 và thêm vào
luật sinh A → α1β1α2α1β2α2...α1βrα2 tương đương G
Bổ đề 4: (dùng loại bỏ văn phạm đệ quy trái)
Đặt G(V, T, P, S) là CFG; A → Aα1Aα2...Aαr là tập các A –
luật sinh có A là ký hiệu trái nhất của vế phải (luật sinh đệ quy
trái). Đặt A → β1β2...βs là các A - luật sinh còn lại; G1(V ∪ {B},
T, P1, S) là CFG được tạo thành bằng cách thêm biến mới B vào V
và thay các A - luật sinh bằng các luật sinh dạng:
A → βi B → αi
(1 ≤ i ≤ s)
A → βi B B → αiB (1 ≤ i ≤ r) 21
Thì ta có G1 tương đương G, hay L(G) = L(G1)
22. Dạng chuẩn Greibach (GNF)
Định lý 5.6: mỗi CFL bất kỳ không chứa ε được sinh ra bởi một CFG
mà mỗi luật sinh có dạng A → aα với A là biến, a là ký hiệu kết
thúc và α là một chuỗi các biến (có thể rỗng)
Đặt G là CFG sinh ra CFL không chứa ε
Bước 1: xây dựng G' có dạng CNF tương đương G
Bước 2: đổi tên các biến trong G' thành A1, A2, ..., Am (m ≥1 ) với A1
là ký hiệu bắt đầu. Đặt V = {A1, A2, ..., Am}
Bước 3: thay thế luật sinh sao cho nếu Ai → Ajγ thì j > i
• Nếu j<i : áp dụng bổ đề 3. Nếu i=j : áp dụng bổ đề 4 (giải thuật)
• Trong P chỉ chứa các luật sinh dạng: Ai → Ajγ (j > i), Ai → aγ
hoặc Bk → γ với γ ∈ (V ∪ {B1,B2, ...,Bi-1})*
Bước 4: thay thế các Ai – luật sinh về đúng dạng (áp dụng bổ đề 3)
Bước 5: thay thế các Bk – luật sinh về đúng dạng (bổ đề 3) 22
23. Dạng chuẩn Greibach (GNF)
Giải thuật : (thay thế sao cho Ai→ Aiγ thì j > i)
Begin
(1) for k := 1 to m do begin
(2) for j := 1 to k-1 do
(3) for Mỗi luật sinh dạng Ak → Ajα do
begin
(4) for Tất cả luật sinh Aj → β do
(5) Thêm luật sinh Ak → βα;
(6) Loại bỏ luật sinh Ak → Ajα
end;
(7) for Mỗi luật sinh dạng Ak → Akα do
begin
(8) Thêm các luật sinh Bk → α và Bk → αBk;
(9) Loại bỏ luật sinh Ak → Akα
end;
(10) for Mỗi luật sinh Ak → β trong đó β không bắt đầu bằng Ak do
(11) Thêm luật sinh Ak → βBk
end; 23
end;
24. Dạng chuẩn Greibach (GNF)
Ví dụ: tìm văn phạm có dạng GNF cho văn phạm G sau:
A1 → A2A1 A2A3
A2 → A3A1 a
A3 → A2A2 b
Bước 1: G thỏa CNF
Bước 2: ta có V = {A1, A2, A3}
Bước 3: ta cần sửa đổi luật sinh A3 → A2A2
• Áp dụng bổ đề 3: A3 → A3A1A2 aA2
A3 → A3A1A2 aA2 b
• Áp dụng bổ đề 4, ta thu được tập luật sinh:
A1 → A2A1 A2A3
A2 → A3A1 a
A3 → aA2 b aA2B bB
B → A1A2 A1A2B 24
25. Dạng chuẩn Greibach (GNF)
Bước 4: A3 đã có dạng chuẩn. Thay thế A3 vào A2 :
B → A1A2 A1A2B
A3→ aA2 b aA2B bB
A2→ aA2A1 bA1 aA2BA1 bBA1 a
A1→ aA2A1A1 bA1A1 aA2BA1A1 bBA1A1 aA1
aA2A1A3 bA1A3 aA2BA1A3 bBA1A3 aA3
Bước 5: thay thế các Bk – luật sinh
B → aA2A1A1A2 bA1A1A2 aA2BA1A1A2 bBA1A1A2 aA1A2
aA2A1A3A2 bA1A3A2 aA2BA1A3A2 bBA1A3A2 aA3A2
aA2A1A1A2B bA1A1A2B aA2BA1A1A2B bBA1A1A2B
aA1A2B
aA2A1A3A2B bA1A3A2B aA2BA1A3A2B bBA1A3A2B aA3A2B
25
26. Bổ đề bơm cho CFL
Bổ đề bơm: cho L là một CFL bất kỳ, tồn tại một số n chỉ phụ thuộc
vào L sao cho nếu z ∈ L và |z| ≥ n thì ta có thể viết z=uvwxy sao
cho: |vx| ≥ 1, |vwx| ≤ n và ∀i ≥ 0 ta có uviwxiy ∈ L
Ví dụ: chứng minh L = {aibici | i ≥ 1} không là CFL
• Giả sử L là CFL, khi đó tồn tại số n theo bổ đề bơm
• Xét chuỗi z = anbncn, |z| ≥ n, ta có thể viết z=uvwxy thỏa bổ đề
• Ta có: vwx ∈ anbncn, |vwx| ≤ n nên vwx không thể đồng thời
chứa cả ký hiệu a và c (vì giữa a và c có n ký hiệu b) → vx cũng
không thể chứa cả ký hiệu a và c.
• Do |vx| ≥ 1 và trong uvwxy chứa số ký hiệu a, b, c bằng nhau:
Nếu vx có chứa ký hiệu a (nên không thể chứa ký hiệu c) thì
khi bơm chuỗi vx, số ký hiệu c sẽ không đổi (luôn là n), nhưng
số ký hiệu a sẽ thay đổi. Ví dụ: chuỗi uv0wx0y ∉ L vì có số ký
hiệu a (ít hơn n) số ký hiệu c (luôn là n) không bằng nhau.
Nếu vx không chứa ký hiệu a thì khi bơm chuỗi vx, số ký 26
hiệu a không đổi, nhưng số ký hiệu b (hoặc c) sẽ thay đổi.
27. Tính chất đóng của CFL
Định lý 5.7: CFL đóng với phép hợp, phép kết nối và phép bao đóng
Kleen.
Định lý 5.8: CFL không đóng với phép giao
Hệ quả: CFL không đóng với phép lấy phần bù
27