1. Ngày nay, nhiều cô nàng tỏ ra không hề ngần ngại và thua kém “cánh mày râu”
khi “khoác” lên mình những hình thù kì dị nhưng cũng không kém phần “sành
điệu”. Thế nhưng, cũng có không ít trường hợp phải “dở khóc dở cười” khi phải
đặt mình vào những trường hợp “khó xử”.
Bị chồng nghi ngờ vì hình xăm
Được người quen mai mối, anh Thắng và chị Hòa luôn cảm thấy hài lòng với đối phương. Thời
gian đi lại giữa hai người cũng không phải là ngắn ngủi, khoảng nửa năm. Nhưng cũng không
phải là quá dài để hai con người có thể hiểu hết được nhau, bởi cả hai đều dành phần nhiều thời
gian cho công việc. Làm lễ cưới xong, anh chị quyết định đi hưởng tuần trăng mật ở Sapa, háo
hức chờ đợi cho đêm tân hôn đầu tiên ở vùng đất lãng mạn đó. Tuy nhiên, kết quả sau đêm tân
hôn lại là người đi người ở.
Nhưng ít ai tưởng tượng được rằng, Hòa vốn là người có niềm đam mê với nghệ thuật xăm hình.
Chị luôn tỏ ra thích thú với hình xăm lạ và bắt mắt. Nhìn bất cứ đâu thấy hình xăm đẹp, chị dò hỏi
kĩ nguồn gốc của nó. Không chỉ đam mê, mà chị cũng luôn tìm tòi những “mẫu mới”, tìm hiểu ý
nghĩa đằng sau mỗi hình xăm mà người ta “phải” “khắc cốt ghi tâm” đến như thế.
Bản thân Hòa cũng sở hữu hình xăm độc đáo không kém. Kiểu mẫu đều do một tay chị tạo hình.
Lo ngại người ta sẽ nghĩ không hay về mình, chị đành “cắn răng” xăm vào vùng… đùi. Hình xăm
ấy sẽ mãi mãi là bí mật riêng chị, cho đến khi Hòa … lấy chồng.
Khác với những gì chị nghĩ, anh Thắng, sau đêm tân hôn mặn nồng bên vợ thì khi tỉnh dậy đã
phát hiện ra “bí mật’ ấy của chị. Nhất nhất nghi ngờ rằng vợ mình đã “trao thân” cho người khác,
nên mới phải xăm để “đánh dấu”, anh Thắng cứ thế la hét, trách móc, mắng mỏ vợ mình ngay
sau đêm “động phòng”.
Tưởng mình bị “thua thiệt” vì phải “dùng lại”, anh Thắng tức tối lên thẳng ô tô về thành phố Lào
Cai, rồi đáp chuyến tàu sớm nhất về Hà Nội, bỏ lại người con gái mới làm vợ anh có 1 đêm.
Về phần chị Hòa, sau khi bị chồng phát hiện vết xăm, chị không ngờ chồng mới cưới lại cư xử
thô lỗ như vậy. Hơn nữa, anh lại nghi ngờ tấm lòng cũng như sự trinh trắng của chị. Hành động
bỏ đi của anh càng khiến chị thêm tủi hờn, tức giận. Lần đầu tiên trong đời, chị có cảm giác yêu
đương, lần đầu tiên chị “làm vợ” người ta. Và cũng là lần đầu tiên vì thú đam mê “kỳ lạ” này
mà chị lâm vào tình cảnh khốn đốn.
2. Chị vẫn giữ nguyên hình xăm trên người, bởi chị yêu quý nó. Chị đã bỏ bao công sức, tâm huyết
cũng như tiền bạc vào nó. Hơn hết, bởi nó không phải là “tàn tích” của những mối tình cũ. Là
“người ngay” nên chị không có gì phải giấu giếm, lo sợ. Một mình chị khăn gói về Hà Nội để nói
chuyện với chồng.
Dù sau cuộc nói chuyện ấy, chồng chị cũng hiểu ra, nhưng kỉ niệm buồn về ngày đầu tiên sau
đêm tân hôn cũng không thể lấy lại được. Cuộc hôn nhân có đẹp đến đâu thì cái dư âm của
“cuộc nảy lửa” ấy vẫn âm ỉ trong lòng hai người. Cũng bởi những sở thích khác người ấy mà làm
cho Hòa phải khốn đốn, vật lộn với cuộc sống hôn nhân ngay từ buổi đầu làm vợ.
Chia tay chỉ vì… “mẹ thấy nó “gấu”!
Vốn được chiều như một cô tiểu thư trong nhà, Linh luôn sống trong sự sung sướng. Bạn bè
cùng lứa, ai cũng phải ghen tị với điều kiện cũng như hoàn cảnh gia đình cô. Kinh tế khá giả, lại
thêm tính “thời trang”, Linh luôn được bạn bè gọi bằng cái nick-name: “Linh xì-tin”. Đủ cho thấy,
cô là người tạo nên “mốt” trong trường.
Ngay cả khi bạn bè còn chưa biết gì, thì Linh đã “đặt dấu ấn” trên bàn tay trái mình một hình xăm
trông khá bắt mắt: hình ngôi sao và dòng chữ mà chỉ có cô mới đọc nổi. Theo Linh thì ngôi sao
ấy đã mang lại rất nhiều may mắn cho cô.
Sành điệu là thế, nên ai cũng phải ngạc nhiên khi người mà cô trao cả trái tim và tình yêu lại là
Tùng, một anh chàng không hề “sành”. Từ ngày yêu chàng, Linh cũng bớt đi tính phung phí, tiêu
tiền bừa bãi vào quần áo, thời trang. Mà theo như lời Linh thì: “Yêu Tùng làm Linh ngoan hơn
nhiều”.
Yêu nhau được hơn 2 năm, Tùng mới ngỏ lời muốn đưa Linh về giới thiệu với gia đình. Thế
nhưng trái với dự tính của anh, Linh lại tỏ ra ngần ngừ, đắn đo. Điều làm cô lo lắng không phải là
cô không đủ yêu Tùng hay chưa sẵn sàng để về ra mắt. Mà nguyên nhân chính là vết xăm gần
cổ tay trái. Nếu như ngày xưa, Linh đã không ngần ngại “khoe” nó với “bàn dân thiên hạ”,
còn bây giờ là chuyện mẹ chồng tương lai “sẽ nhìn thấy”.
Hơn nữa, lại là lần gặp đầu tiên, cô không muốn bà có ấn tượng không hay về mình. Suy nghĩ
mãi, Linh cũng đành đi xóa xăm, ngoại trừ ngôi sao may mắn của mình thì cô nhất định giữ
lại. Nhìn hình ngôi sao mà Linh không biết phải làm sao với nó. Tùng liền nảy ra một sáng kiến là
3. lấy miếng urgo dán kín nó vào. Vậy là giải quyết xong mối lo lắng. Cả 2 về quê mà lòng đầy tình
yêu thương.
Lần đầu về nhà người yêu, Linh cũng không quên chào hỏi tất cả những người thân trong gia
đình. Nhìn Linh trông giản dị, hiền dịu đến lạ kì. Cũng “xấn xổ” vào làm cơm cùng mọi người,
Linh được mọi người khen hết mực, vừa hiền, vừa xinh gái lại đảm đang. Nghe được những lời
ấy, cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, càng thêm vào tình yêu mà cô và Tùng dành cho nhau.
Mọi chuyện cũng chẳng đến nỗi tồi tệ nếu miếng dán urgo của Linh không bị cô cháu gái của
Tùng bóc ra một cách không thương tiếc và… vô tư. Bị đặt trong hoàn cảnh “bị động”, Linh
không thể “giấu” được nữa. Từ ánh mắt trìu mến, giờ đã chuyển sang thế “phòng bị”, tất cả mọi
người đều khiến Linh cảm thấy ái ngại vì sự xuất hiện “vô duyên” của hình xăm ấy.
Lúc ấy, cô chỉ muốn có một cái chân thật dài để chạy cho thật nhanh. Mẹ Tùng cũng nhìn cô với
ánh mắt ngại ngùng, dường như ai cũng nói ít hơn, ai cũng ít quan tâm hỏi han hơn, ai cũng
muốn tránh “chủ nhân” của hình xăm hơn. Chỉ bởi, họ luôn cho rằng, chỉ có những người “ăn
chơi”, nghịch ngợm mới đi xăm lên người như vậy.
Một lẽ nào đó, Linh vô tình bị gán chung vào cái quan điểm ấy. Dù rằng cô cố kể ra câu chuyện
bất đắc dĩ về vết xăm thì với họ, cô cũng đã bị xếp vào một loại người khác. Biết là không thể lay
chuyển được suy nghĩ, Linh chỉ biết cố gắng hòa hợp, thể hiện rằng mình không phải hư đốn
như người ta nghĩ. Nhưng điều cô không ngờ đến là mẹ Tùng lại không thể chấp nhận được “sự
thật” ấy. Bà quyết không chấp nhận tình yêu của hai người. Vận vào lí do rằng, “trông nó “gấu”,
cộng thêm cái cớ tuổi hai đứa không hợp, bà bắt bằng được cậu con trai duy nhất phải chia tay
cô.
Dường như chạm vào tự ái của “tính tự cao” ngày nào, cô bỏ về Hà Nội trước mà không nói câu
nào với ai. Điều ấy lại càng làm tăng thêm “mối ác cảm” của nhà Tùng với người con gái lần đầu
tiên về ra mắt. Gia đình Tùng càng thêm ra sức ngăn cản tình yêu, cho rằng Tùng “mù quáng” khi
bị Linh dụ dỗ. Mọi người đều không thấy, không hiểu được tấm lòng Linh dành cho Tùng và gia
đình anh. Dù cả hai còn yêu nhau, nhưng sự ngăn cản của gia đình không giúp cho Tùng có
được tình yêu trọn vẹn với Linh. Cuộc tình hai người đã không kéo dài được bao lâu sau lần gặp
gỡ ấy.
4. Sau này, khi nghĩ về mối tình đầu, Linh vẫn thấy ngậm ngùi, tiếc nuối. Giá như hồi ấy, Linh không
vội vàng “khoác” lên mình hình xăm ấy, giá như Linh bớt trẻ con hơn, giá như cả hai có thêm sức
mạnh để theo đuổi tình yêu đến cùng thì tình yêu sẽ trọn vẹn biết bao…