2. GD17304 MUL117
DYELLOW GVHD: Trần Bá Hộ FPT POLYTECHNIC
Kỹ thuật nhiếp ảnh
Nguyễn Văn Thắng Phạm Tiến Anh
Nguyễn Ngọc Phú
Trịnh Hồng Lam Phạm Thị Quyên
3. Xin chào
“Cuộc sống này rất khó khăn, cuộc đời cũng chẳng dễ dàng, xin hãy cố gắng phấn đầu và
kiên trì để vượt qua mọi hoàn cảnh để vươn đến thành công”
***
- Xin chào tất cả mọi người, nhóm chúng mình là DYellow, với câu chuyện sau đây chúng
mình mong rằng nó sẽ mang lại nhiều ý nghĩa, thông điệp và nhiều cảm xúc nhất đến
cho mọi người khi đọc.
4. Chương 1: Không còn lại gì
“Làng Vịt”, nơi mà đã phải hứng chịu cơn bão lớn đi qua đã tàn phá, càn quét và cuốn trôi hết mọi
thứ ở nơi đây.
- Xin chào mọi người, tôi là Vàng và đây là nơi tôi sinh sống nhưng mà bây giờ thì xung quanh
tôi thật hoang tàn... Và sau cơn bão thì tôi đã lạc mất gia đình của mình, bây giờ thì nơi đây chỉ
còn một mình tôi. Tôi hi vọng rằng gia đình của mình vẫn ổn.
“...Quạc, Quạc, Quạc....”
***
5.
6.
7.
8. Chương 2: Thế giới bên ngoài
- Tôi nghĩ rằng tôi sẽ bước ra thế giới bên ngoài và bắt đầu cuộc
hành trình đi tìm gia đình của mình.
9. - Thật sự tôi chẳng biết thế giới bên ngoài ra sao, chỉ
được nghe rằng nó rất rộng lớn và đầy sự nguy hiểm.
10. “Và như thế Vàng bắt đầu cuộc hành trình của mình”
11. - “Wow”
- Một vườn hoa xinh đẹp và một hồ nước mát mẻ.
Đây là những khung cảnh đầu tiên của thế giới bên
ngoài mà tôi được thấy, nó thật tuyệt vời.
12.
13.
14. - Và sau đó tôi gặp được những người bạn mới ở ngoài này, tôi
rất vui mừng vì có thể làm quen và biết đến họ
- Đây là bạn Linh dương sừng
xoắn, nhìn cặp sừng mà xem,
nó thật xinh đẹp
15. - Còn đây là các bạn Dê lùn,
nhìn họ rất vui tính và hòa
đồng
- Và đây là bạn Cọp trắng,
nhìn dáng vẻ của bạn ấy thật
oai phong và anh dũng
16. - Nhìn có vẻ hơi nguy hiểm,
đây là bạn Rắn hổ mang chúa
- Còn đây là hai bạn Trăn đất,
nhìn đáng sợ vậy thôi chứ
thật ra rất là hiền lành
17. - Tôi vô tình chứng kiến được trận chiến đầy
khốc liệt của hai bạn Cá sấu mõm ngắn và Trăn
miến điện.
- Dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng tôi
nghĩ giải quyết mọi chuyện bằng bạo lực thì
không phải là cách hay, mà cách tốt nhất đó là
hòa giải với nhau thì mọi chuyện sẽ êm đẹp hơn.
18.
19. - Nguy hiểm quá!
- Thì ra có bạn tốt thì cũng sẽ có bạn xấu, nếu không cẩn thận
thì có lẽ mình đã gặp chuyện không hay rồi.
20. - Thật là đáng sợ, mặc dù thế giới bên
ngoài này thật sự rất đẹp và cũng có
những người bạn tốt song vẫn đầy sự nguy
hiểm và đầy những người bạn xấu. Tôi
cảm thấy rằng mình thật sự chẳng biết gì
về thế giới bên ngoài này...
21. - Sau hành trình dài thì tôi cũng thấy khá là mệt rồi, chắc là phải nghỉ
ngơi ở dâu đó để chuẩn bị có một hành trình mới tràn đầy năng lượng.
22. Chương 3: Tôi gặp Nâu
- Ở kia hình như có ai đó kêu cứu thì phải, thì ra là có người bị
mắc kẹt phải mau chóng giúp đỡ họ thôi
“...Chíp, Chíp, Chíp...”
23. - “Nâu” là tên của bạn ấy và đây cũng là “Làng Gà” cũng là nơi phải hứng chịu sự ảnh hưởng của cơn
bão lớn kia đi qua và cuốn trôi hết mọi thứ nơi đây...
24.
25. - Sau khi trò chuyện cùng nhau thì tôi biết được rằng
cậu ấy mồ côi bố mẹ từ khi còn nhỏ...và phải tự chăm
sóc bản thân mà chẳng có ai ở bên. Sau đó tôi cũng
kể về câu chuyện của mình.
26. - Và như thế cả 2 đã hiểu biết về nhau và chúng tôi quyết định sẽ tiếp tục cuộc hành trình cùng nhau.
27. “Bây giờ Vàng có Nâu là một người bạn cùng đồng hành, Nâu có Vàng là một người thân bên cạnh”
“Cứ như thế mà cả hai cùng nhau khám phá thế giới bên ngoài”
28.
29.
30. “Thế giới bên ngoài thật rộng lớn và tuyệt đẹp”
- Tôi và Nâu đồng thanh thốt lên trong vô thức bới vẻ đẹp ở thế giới này.
31.
32.
33. “Cùng Nâu đi qua bao vườn hoa,
Cùng Vàng đi qua những con đường”
“...Là la lá la là la...”
34. Chương 4: Không được bỏ cuộc
“...Bíp, Bíp, Bíp...”
“Đây là những thứ gì thế này, tại sao chúng to lớn và chạy nhanh như vậy?”
Vàng tự hỏi.
35. “Mải mê đi và đi, Vàng và Nâu đã đi vào thế giới ”Con
người” lúc nào chẳng hay, nơi đây đầy sự nguy hiểm.
Nhưng cả hai chẳng hề hay biết điều đó cho đến khi...”
36. - Bởi vì cảm thấy sự nguy hiểm lại gần cho nên
chúng tôi cùng nhau chạy trốn, thế nhưng mà
chỉ có tôi chạy thoát kịp còn Nâu thì...
37.
38.
39.
40. “Bởi vì cả hai quá nhỏ bé đối với thế giới bên ngoài nên không thể
nào thoát khỏi những nguy hiểm luôn rình rập xung quanh và vì
không chạy thoát kịp nên Nâu đã bị con người bắt đi... Bây giờ
Vàng lại cô đơn lần nữa... ”
41.
42.
43. - Lạc mất gia đình, mất cả người bạn cùng đồng hành, bây giờ
thì tôi còn hi vọng gì nữa chứ? Tôi có nên bỏ cuộc hay không?
44.
45. “Vàng bắt đầu suy nghĩ rằng muốn bỏ cuộc và sau
đó những kí ức của Vàng và Nâu bắt đầu ùa về”
- Những ngày tôi có Nâu bên cạnh thì thật sự cả
hai đều vui vẻ và hạnh phúc, nhưng bây giờ
thì...Tôi thật sự rất nhớ Nâu! Tôi phải làm sao bây
giờ?
46. - Nhỏ bé? Đúng! Mặc dù tôi hơi nhỏ bé
đối với thế giới này nhưng tôi sẽ không
bao giờ vì điều đó mà tôi bỏ cuộc! Tôi
phải cố gắng bước tiếp và vượt qua mọi
khó khăn, nỗi sợ ở phía trước!
47. “Sau những gì đã xảy ra và trải qua thì Vàng cũng đã suy nghĩ về một tương lai tốt
đẹp hơn và như thế Vàng tự nhủ bản thân cố gắng hơn. Thật sự tuyệt vời”
48.
49. “Không cần biết mọi thứ khó khăn đến đâu, hãy luôn vững chắc mà tiến lên. Bạn chỉ thật sự thất bại
một khi bạn từ bỏ mọi cố gắng. Đối lập với chiến thắng không phải là thất bại mà chính là từ bỏ.
50. Chương 5: Niềm hạnh phúc
***
“Sau những chuyến hành trình đầy khó khăn, sau bao nỗi lực và sự cố gắng của Vàng thì mọi thứ
đã được đền đáp và cuối cùng thì Vàng cũng đã tìm được gia đình của mình”
“...Quạc, Quạc, Quạc...”
- Hình như phía xa xa là gia đình của mình. Đúng rồi chính là gia đình của mình rồi
51.
52.
53.
54. - Sau khi gặp lại gia đình của mình tôi rất vui mừng vì mọi người đều khỏe mạnh
- Và như thế là tôi được đoàn tụ với gia đình, sau bao ngày tìm kiếm và trải qua
biết bao nhiêu chuyện...Sau đó tôi bắt đầu kể lại cuộc hành trình của tôi cho gia
đình của tôi nghe...
55. Tạm biệt
***
“Tất cả những giấc mơ của bạn đều có thể trở thành hiện thực, nếu bạn có đủ can đảm để
theo đuổi chúng”
- Lời cuối nhóm chúng mình xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người đã đọc và cảm nhận
từng cảm xúc trong câu chuyện của chúng mình. Chúc mọi người có nhiều niềm vui và
luôn thành công trong cuộc sống. Xin chào tạm biệt!
DYELLOW
56. Mỗi khi mỏi bước trên con đường mình đã chọn, hãy tự nhủ mình:
“T
iếp tục đi... đừng dừng lại. Mối bước có thể khó khăn hơn nhưng đừng dừng lại.
Viễn cảnh đẹp nhất là lúc ở trên đỉnh”.