SlideShare une entreprise Scribd logo
1  sur  28
Télécharger pour lire hors ligne
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 08— June 2014
ONE BODY VILLAGE
As we have read articles posted on
One Body Village website recently,
this season marks the end of the
school year and the beginning of vari-
ous summer activities. Our OBV chil-
dren have done well. One is studying
for the TOEFL (Test of English as a
Foreign Language) and GMAT
(Graduate Management Admission
Test). Three are in college. Two are
in vocational schools. Several are
going to high school next year. Sev-
eral have worked hard exceeding ex-
pectations and garnering high test
scores and accolades despite their
past suffering lives and difficult be-
ginnings. For children who cannot
excel in school due to limited ability
or past age limits, they are learning
trades and gaining experiences to
prepare for future independent gain-
ful employment.
Those are the activities of our OBV
children that we have supported and
are proud of. All OBV staff have
worked hard with love, patience, and
hope to celebrate each win as well as
to console each failure. OBV wants
the children and each person who
comes to know our works that we
value each child and believe in each
person's worth. Our traditional Viet-
namese culture has the following bal-
lad to describe a girl's fate:
“Thân em như tấm lụa đào,
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai
Thân em như hạt mưa sa,
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày.
Thân em như chổi đầu hè
Phòng khi mưa gió đi về chùi chân
Chùi rồi lại vứt ra sân
Gọi người hàng xóm có chân thì chùi”
literally translated:
"I am like a sheet of silk,
Swaying in the market not knowing
whose hand I will belong to.
I am like misty raindrops,
One raindrop falls onto the castle,
one raindrop falls on the field.
I am like a doormat by the side,
to wipe the feet wet from the rain,
to be thrown outside after used,
waiting for the neighbors' feet to
wipe if needed"
The girls/women know their worth
(like silk), their delicate nature (like
misty raindrops), but they can also be
treated like a doormat for others'
pleasure. Their fate belongs to
someone else. Their fate is deter-
mined by someone else.
At OBV, the children are loved and
cared for like any other child in the
family. Each and everyone of our
children is given the opportunity and
the support to succeed, either aca-
demically or vocationally. They know
that at OBV, each of them deter-
mines his/her own bright future.
At several occasions, I have heard
many times people asking why the
victims could not run away, or ask for
help from their patrons, or just say
no. In the next article (page 13), I
wrote about some myths of child sex
trafficking.
Thank you for believing in OBV Mis-
sion and works. We cannot do it
alone. You are our voices and our
hands to make differences in the chil-
dren's lives and save them from un-
just fates. We need you!
Thanh-Tam Nguyen, MD
OBV Chair
Warmest greetings to Benefactors, Partners, Supporters, Staff,
Volunteers, and our children,
VIỆT NAM:
Thông tin về trẻ bị thuộc đối tượng OBV (Leads received): -----------------------------------------35
Vãng gia (Home visit): ------------------------------------------------------------------------------------------8
Cứu về Nhà OBV (Rescued to OBV home): ----------------------------------------------------------------7
Số lượng Nhà OBV (OBV Locations): -----------------------------------------------------------3 (1 public)
Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):------------------------------------ 66 (21 public)
Trẻ em tại gia (children supported by OBV at their home): -------------------------------------------7
Huấn luyện kỹ năng sống cho trẻ (Rehabitation training): ---------------------------------------------4
Tuyên truyền nâng cao nhận thức (Awareness events): -----------------------------------------------5
Số người tham gia tuyên truyền (Awareness events attendees): -------------------------------1100
Số lượng các buổi tập huấn (Skill workshop for adults): -----------------------------------------------4
Học viên (Skill worshop attendees): -------------------------------------------------------------------- 150
Tư vấn trực tiếp (in-person counseling): ----------------------------------------------------------------18
Tư vấn trực tuyến (online counseling): --------------------------------------------------------------------4
Tư vấn qua điện thoại (telephone counseling): --------------------------------------------------------58
Tư vấn qua email (email counseling): --------------------------------------------------------------------65
CAMBODIA:
Thông tin về trẻ bị thuộc đối tượng OBV (Leads received): -----------------------------------------11
Vãng gia (Home visit): ------------------------------------------------------------------------------------------9
Cứu về Nhà OBV (Rescued to OBV home): ----------------------------------------------------------------5
Số lượng Nhà OBV (OBV Lcations):-------------------------------------------------------------3 (1 public)
Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):--------------------------------------18 (8 public)
Trẻ trở về gia đình (Children returned to their families): ----------------------------------------------4
Huấn luyện kỹ năng sống cho trẻ (Rehabitation training): ---------------------------------------------7
Tuyên truyền nâng cao nhận thức (Awareness events): -----------------------------------------------1
Số người tham gia tuyên truyền (Awareness events attendees): ----------------------------------20
LÀO:
Số lượng Nhà OBV (OBV Locations): ------------------------------------------------------------------------1
Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):-----------------------------------------------------5
SINGAPORE:
Số lượng Nhà OBV (OBV Locations): ------------------------------------------------------------------------1
Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):---------------------------------------------------56
(Working with another local non-governmental organization and the Police — No visitor allowed or
only on a very limited basis)
DỰ ÁN NAM (BOYS PROJECT):
OBV bắt đầu dự án cứu vớt các trẻ nam bị lạm dụng tình dục từ năm 2013, và hiện nay đang giúp đỡ
9 em nam lứa tuổi từ 7 – 13. (The Boys Project started in 2013, and as of May 2014, we have rescued
9 boys aged from 7 – 13).
HOẠT ĐỘNG OBV (THÁNG 12, 2013—THÁNG 5, 2014)
OBV STATISTICS (DECEMBER 2013—MAY 2014)
John Duy-An Nguyen, PhD
President
www.onebodyvillage.org2
Be a Voice Lend a Hand Make a Difference SAVE A LIFE
One Body Village – A Non-Profit Organization – EIN: 45-0596188
April 29th
, 2014
Greetings,
One Body Village and all OBV children would like to extend our appreciation to all attendees, benefactors,
partners, and volunteers who helped and successfully organized the Musical Play “The Life I Left Behind” on
April 25th, 2014 in Orange County and April 27th, 2014 in San Jose. Your support and participation affirm the
works of OBV whose mission is to prevent, rescue, and rehabilitate victims of child sex slavery in SouthEast
Asia, and to reintegrate them into mainstream society as productive citizens. All children deserve happiness,
smiles and opportunities for a better future filled with hope and love.
You are the VOICE of our children! Although we are in the down time of the current economy, your generous
contribution in the amount of $50,000 enables OBV to continue our mission and vision.
We would like to acknowledge especially the following organizations and guests:
1. Thuý Nga Productions
2. VietFace TV
3. Hội Bác Ái Truyền Giáo Phanxicô Xaviê
4. NQ Jewellers
5. Dao Medical Group & ProCare Pharmacy
6. Ms. Lien Khanh Tran - Manager, Saigon Performing Arts Center
7. Mr. and Mrs. Alan & Cyndi Phú
8. Mr. and Mrs. Phuong Van Dong & Lan Ngoc Luu (Tân Hoàng Hương, Inc.)
9. Ms. Thuy Phan from SBTN
10. MC Minh Phượng, Trọng Thắng and Thanh Thuý
11. Musical Artists / Performers: Tam Ca Áo Trắng, Hiền Thục, Vân Anh, Ngọc Quang Đông, Trần Ngọc,
Khôi & Linh, Nguyễn Đức Đạt, Thành Lễ, and dancers.
12. All Volunteers
Your financial contributions, love, and prayers are huge incentive for One Body Village to cope with the chal-
lenging rough and dangerous stalking! With your assistance and support, we promise to continue our mission
of rescuing children victims out of the “hell on earth” and “confining baby cot”! Please continue to partner
with us!
Once again, we sincerely THANK YOU, and may the Lord’s blessings rest upon you and your families always!
On behalf of our children and One Body Village,
Father Martino Nguyen Ba-Thong
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 3
www.onebodyvillage.org
Mới chính thức tham gia
OBV được vài tháng, tôi
háo hức bay sang Orange County
để tham dự buổi nhạc kịch đầu
tiên do OBV tổ chức: “Cũng Một
Kiếp Người”. Lần đầu được gặp
những người trong Hội Đồng Quản
Trị mà tôi đã làm việc qua email;
được gặp sơ N từ Việt Nam qua;
đựợc gặp chị H - nguời không danh
không phận cho OBV - nhưng đã
tốn biết bao công sức để lo cho
chương trình này; được gặp những
vị khách mời mà tôi đã trực tiếp
gởi thiệp hoặc nói chuyện qua
phone… Những gì tôi kể ra đây đều
là những câu chuyện từ phía sau
sân khấu, bên cánh gà...
Sáng thứ Năm (24 tháng 4 năm
2014), cả nhóm kéo nhau đến nhà
hát để tập dợt. Không vô liền bên
trong được đâu nha, phải chờ
người mở cửa dẫn vô, phải đeo
bảng tên (name tag) thì họ mới
biết mình là ai mà cho vô trong
nhà hát. Cha Thông cùng các anh
chị chuyên môn ánh sáng, kỹ thuật
tất bật công việc của họ. Đám tôi
(4, 5 OBV staff) chỉ đứng xa xa ngó
chớ đâu có "phần" để biểu diễn gì
đâu mà phải tập với dợt. Đang tính
than thở thầm: "ca sĩ, diễn viên,
những người dính tới biểu diễn
mới cần tập dợt. Tại sao họ bắt
mình ở nhà hát này để làm gì?" thì
tôi đã bị giao việc: phân phát name
tag cho từng đối tượng; vì không
những hôm nay, mà ngày hôm sau
họ cũng phải cần name tag. Ha,
thế là tôi có dịp ngó mặt để hỏi tên
rồi! Hiền Thục, ba chị trong Tam
Ca Áo Trắng thì dễ nhận ra rồi. Còn
những người khác thì ... từ từ họ
cũng tìm đến tôi mà khai tên! Có
em trai kia đóng vai Linh Mục
Nguyễn Bá Thông đến hỏi name
tag. (Ban đầu em tưởng em nổi
tiếng nên khỏi cần name tag, ai dè
em cũng bị la vì thiếu, nên em mới
tìm tôi!) Không có cái nào có tên
của em, nên tôi đưa em tag trống
để em tự viết tên vào. Tôi đùa:
"Em viết tên cha Thông vô tag
hén?" Em trợn mắt ngó rồi cười:
"Thôi, em không dám đâu!"
Vài staff có xe thì chia nhau ra đi
mua tùm lum thứ linh tinh: nước,
napkin, ly, thức ăn, bao thư cho
donation... Đến trưa, có anh chị
chủ nhà hàng THH đài thọ thức ăn
trưa và chiều cho 2 ngày. Wow!
Cám ơn, cám ơn THH đã giúp đỡ
OBV về khoảng ăn uống lẫn tiền
bạc này! Nhóm tôi phụ các việc
vặt, phụ đem đồ từ xe vô trong
phòng... Không có gì làm, thì tôi
ngồi ở hàng ghế dưới sân khấu coi.
Mà cũng chả có gì coi, vì ánh sáng,
âm thanh, phong màn còn phải
chỉnh sửa công phu, chớ có ai hát
hò, đóng kịch gì đâu mà coi! Thế là
tôi ngồi hóng chuyện, ngồi ngó
mấy cô ca sĩ và sơ N. Họ từ VN
qua, trái giờ không ngủ được. Lúc
này đang là ban đêm của họ, mà
họ phải tập dợt nguyên "đêm"
chắc là thảm lắm! Vậy mà khi
bước ra sân khấu hát, mặt ai cũng
hớn hở, miệng nào cười cũng tươi!
Phục thiệt! Nghĩ đến cha Thông:
Cha bay tùm lum, thiếu ngủ tá lả,
công việc lu bu, nên lúc nào cũng
quậu quọ!
Ngó Cha vừa làm biên tập viên,
vừa làm đạo diễn kiêm nhiều thứ
nữa mà tôi không biết gọi là gì. Cha
khó chịu lắm, ngó cái dây đeo của
name tag và chê không có profes-
sional (Trời, tụi này order nguyên 1
Hậu trường chương trình Nhạc Kịch
Thử nghiệm ánh sáng
Lần đầu tiên OBV tổ chức một chương trình hoành tráng tại California vào ngày 25 và 27 tháng 4, 2014
www.onebodyvillage.org4
bộ nó vậy chớ bộ!!) Cha bắt phải
mua dây khác! Thế là tôi có thêm
nhiệm vụ: đi tìm từng người đi đổi
dây name tag mới!
Đang ngồi ở sofa trong phòng hậu
trường (green room) tán dóc, thì
bị mấy anh đạo diễn bắt đứng lên,
vì họ cần khiêng sofa, bàn ghế ra
ngoài sân khấu để chạy cảnh tập
dợt đóng kịch. Thiếu người
khiêng, nên đám đàn bà con gái
tụi này phụ khiêng luôn. Thậm chí
1 anh OBV staff cũng bị lôi ra đóng
tạm vai waiter luôn! Coi tập dợt
chán thiệt, vì cứ bị cắt đoạn hoài.
Nhưng rất khâm phục các diễn
viên, ca sĩ, nhạc sĩ, vì họ bị diễn tới
diễn lui, hát đi hát lại mấy lần mà
lần nào cũng vui tươi hứng thú
như lần đầu!
Chị L (chủ nhà hát) tất bật đi tới đi
lui dọn dẹp chỗ này, kê lại cái bàn
kia. Phòng ở hậu trường có chút
xíu, mà nào chứa đàn piano, chứa
bàn ghế giường để rinh ra rinh vô
đóng kịch… Đã vậy đám tôi (vừa
staff, vừa ca sĩ, diễn viên) đứng
ngồi ăn uống ngổn ngang, nên
choáng chỗ, chắn đường ra vô
tùm lum. Chị L nhắc nhỏ bọn tôi:
"Mấy em chịu khó dọn dẹp rác
nha. Nhất là mấy hàng ghế ngồi
dưới sân khấu đó!" Phải rồi a!
Hầu như mỗi người ai cũng cầm 1
chai nước đi vòng vòng, ngồi tùm
lum, thì dĩ nhiên là sẽ ... để lại "vật
kỷ niệm" chớ! Thế là đám tôi mỗi
đứa cầm một bịch ni-lông đi lượm
rác! Đã vậy sau bữa ăn, thùng rác
trong phòng đầy ngập. Lụi cụi
khiêng ra thùng rác lớn phía ngoài.
Nhấc bịch rác lên thì eo ui, nước
đổ dưới đáy thùng... Lại "phải rồi!"
vì nào nước juice, nào cà phê, nào
nước lạnh, còn chưa kể đến nước
mắm từ món bánh cuốn ... Cứ cái
gì thừa là bỏ vô thùng rác mà!
Đem cái thùng vô, hỏi chị L có bịch
rác nào khác không? Chị đi kiếm
hơi lâu! Vì bình thường mấy vụ
này có lao công họ lo. Nhưng giờ
này không có họ, nên chị cũng chả
biết chỗ đâu mà tìm! Thiệt là áy
náy vì đã làm rộn cái nhà hát của
chị!
Đến chiều tối rồi cũng xong ...
phần ở nhà hát. Bọn tôi kéo nhau
đến nhà anh chị T. họp hành. Mỗi
năm họp 1 lần, và lần này tận
dụng có chương trình nhạc kịch,
cả nhóm có dịp gặp nhau nên họp
luôn! Mà có được yên ổn họp
hành đâu! Việc cho chương trình
nhạc kịch còn làm không hết, nên
2 nhóm khác nhau bàn cái này, nó
xọ cái kia! Ỏm tỏi! Anh T. đi ra đi
vô mà cứ bị sơ N. ngồi vướng nên
nói: "Sơ ngồi xích vô chút đi! Sơ
đưa đò riết rồi, nên ngồi kiểu đó
quen luôn hén!" Tôi chả hiểu tại
sao anh nói thế!!
Tội Sơ lắm lắm luôn! Nguyên ngày
nguyên đêm hôm qua Sơ không
ngủ được chút nào vì trái giờ. Tối
nay Sơ đừ mem, mà có được đi
ngủ đâu! Ngồi chờ họp, mà cứ bị
gián đoạn tùm lum. Khi họp xong
thì face-time với nhà OBV ở VN để
quay clip cô ca sĩ H. giải thích lý do
không qua Mỹ biểu diễn được. Sơ
cũng nán lại đó trò chuyện với các
con. Tôi hỏi sao Sơ không đi ngủ
đi? Sơ đáp: "Sơ muốn gặp mặt các
con cho đỡ nhớ!" Hồi trưa tôi có
tranh thủ hỏi vu vơ với Sơ: "Sơ ở
với cả chục đứa con 24 tiếng một
ngày, mệt dữ hén? Mấy đứa con
có dễ dạy không Sơ?" Ngập
ngừng, không biết bắt đầu thế
nào, Sơ tâm sự: "Các con đủ mọi
lứa tuổi, nhiều hoàn cảnh và nhiều
tính cách khác nhau. Trước khi vô
nhà OBV, các con có được học
hành giáo dục gì nhiều đâu. Đã
vậy mỗi đứa còn có một niềm đau
không gột rửa được. Nên Sơ chỉ
biết cố gắng hết sức thôi!" Sơ
không cần giải thích nhiều tôi cũng
hiểu... Tôi chỉ có 2 đứa con, nuôi
dạy từ bé mà còn trầy vi tróc vẩy;
nên thấm tháp gì với sự cực thân
nhọc trí của Sơ!!
Sáng hôm sau, khi xong buổi lễ ở
nhà anh chị T., cả đoàn lại tiếp tục
đến nhà hát tập dợt đợt hai. Bước
vô phòng ở hậu trường (bọn tôi
chỉ tập trung ở đó thôi), thì piano
đã được dọn đi, nên trống được 1
khoảng. Bàn ghế cho vở kịch (chị
H. đã mượn từ cửa hàng bán nội
thất) thì xếp ở góc riêng. Đáng lẽ
bọn tôi không được ngồi, nhưng
Bận rộn, thiếu ngủ ... nhưng vẫn luôn
tươi tắn
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 5
hôm qua bọn tôi không những ngồi
mà còn để đồ ăn trên bàn nữa!!
Thùng rác còn có kèm theo mấy
bịch rác! Lại áy náy đợt hai vì sự
chu toàn của chị chủ nhà hát!
Lại ăn, uống, dọn dẹp và lượm rác!
Nói chớ cũng có ngồi coi tập dợt.
Ngó thấy Hiền Thục ngồi phía dưới
nghe bài hát nào đó mà sao nước
mắt nước mũi chảy ròng ròng. Cha
Thông chọc ghẹo: "Ngộ ghê ta! Bài
‘Nhật Ký Của Mẹ’ thì Hiền Thục
không khóc, mà lại khóc bài này là
sao ta? Con khóc lộn bài
rồi!” (Sorry, tôi chả nhớ bài đó là
bài nào!) Coi vậy mà cổ dễ xúc
động ghê! Coi cô Vân Anh đánh
đàn thì quá tuyệt! Dân “điếc” nhạc
như tôi tuy nghe không hiểu,
nhưng lại không cảm thấy chán!
Đến phần trình diễn của Tam Ca Áo
Trắng, cái bậc gỗ tam cấp cho ba cô
ngồi hát màu nâu đen. Ai đó đã
dán giấy trắng ở mặt trước của bậc
gỗ. Anh chuyên viên kỹ thuật thâu
hình (chắc là vậy) phán ngon ơ:
"phải sơn trắng hết cái này lại!"
Thế là một anh thiện nguyện viên
chạy về nhà lấy cọ và thùng sơn thi
hành nhiệm vụ.
Sơ N. lục mấy tấm hình trong iph-
one cho bọn tôi coi.. Té ra Sơ đi tu
từ lúc còn trẻ măng. Có tấm hình
giả trai (chắc đóng kịch chi đó), có
tấm lúc mới 18 tuổi mà đã mặc áo
nhà dòng.
Các chị trưởng nhóm bàn bạc,
phân chia vị trí cho nhóm tiếp tân,
nhóm bán áo, bán CDs.
Đến 5pm, bọn tôi thay áo dài
chuẩn bị. 6pm mới mở cửa, mà
5pm đã có lác đác người đứng chờ
ngoài cửa rồi! Lần lượt các cô các
bác của Hội Bác Ái Truyền Giáo
Phanxico mặc áo dài đồng phục
đến giúp tiếp khách. Đồ ăn nhẹ
(cho khách) được đưa đến. Một
nhóm trẻ trẻ khác lo bày áo và CDs
để bán. Chao ôi, gần ba mươi vol-
unteers đã đến giúp! Có cả đài
truyền hình, truyền thanh đến nữa
thì phải!
Khách xếp hàng, rồi lần lượt vô ...
Chương trình này không dành cho
trẻ em (vì nội dung không thích
hợp), nhưng có 2, 3 người dẫn con
nhỏ theo. Cha Thông đã đích thân
giải thích cho họ và tìm ra cách giải
quyết ổn thỏa: nhắn người nhà lên
rước em nhỏ về. Chiều thứ Sáu,
giờ kẹt xe, nên họ bị chờ hơi lâu!
Cũng may người nhà đến vừa kịp
lúc show chuẩn bị bắt đầu! Trường
hợp khác gay cấn hơn: Có một gia
đình từ San Diego dẫn theo hai đứa
con trạc tuổi 8 và 12. Họ không thể
gởi con cho ai được. Thế là đành
để em lớn canh em nhỏ ở phòng
tiếp tân (greeting area), cha mẹ em
thì vào trong coi show! Cũng may
là có thức ăn và nước uống cho 2
em. Lần sau chúng tôi sẽ rút kinh
nghiệm thông báo điều đó lên cả
poster và thiệp mời, chớ không chỉ
post lên website.
Mấy tháng ròng rã chuẩn bị, mấy
ngày cực khổ tập dợt, giờ thì
chương trình cũng chính thức bắt
đầu ... Đúng là khác hẳn!! Bọn tôi
được ngồi chễm chệ như mọi
khách mời khác, coi từ đầu đến
cuối chớ không phải chạy tới chạy
lui lăng xăng trong buổi tập dợt.
Ngó chung quanh xem khách có
ngồi đầy hàng ghế không, thì tôi
phát hiện ra cha Thông, chị H., và
vài người nữa trong ban tổ chức đã
đứng ... suốt chương trình! Dĩ
nhiên họ có thể ngồi để nghỉ chân,
nhưng trách nhiệm của họ lớn quá,
và tôi đoán họ muốn đứng, muốn
tự chịu khổ để tầm nhìn được xa và
rộng hơn! Họ vẫn luôn là người cực
khổ nhất trong mọi hoạt động của
OBV.
Giờ mới nghe được hết trọn vẹn lời
giới thiệu của MC. Tôi thực sự bất
ngờ biết được Sơ N đã viết bài hát
"Đưa Đò Cho Con". Ôi! Viết tùy
bút, viết thơ thì nhiều người có thể
làm được. Nhưng viết nhạc thì ...
thuộc lại cao siêu hơn 1 tí rồi! Rất
khâm phục tài và đức của Sơ! Giờ
thì tôi đã hiểu câu nói đùa của anh
T. (Lời bài hát được đăng ở trang
cuối)
Thả hồn vào bài nhạc, dù chỉ là tập dợt
Ban tiếp tân với đồng phục áo dài
www.onebodyvillage.org6
Chương trình gồm có các tiết mục
gì? Xin đón chờ DVD của chương
trình do trung tâm Thúy Nga phát
hành. (*)
Kết quả thành công! Và chắc chắn
là hơn cả mong đợi vì cha Thông đã
nhảy cẫng lên, rồi chạy vòng vòng la
toáng: "thành công rồi, thành công
rồi!" Cả ngày hôm đó Cha không ăn
gì, chỉ uống chưa tới hai lon soup;
cũng đủ thấy sức mạnh tinh thần nó
kỳ diệu ra sao!
Khách nán lại chụp hình, mua áo,
mua CDs, donate … Tụm năm tụm
ba trò chuyện, một anh nói với tôi:
“Chương trình hay lắm! Lần đầu
tiên anh nghe nhạc trẻ trẻ mà lại
thấy hay. Anh từ hồi nào tới giờ chỉ
nghe Thánh Ca và nhạc Trịnh không
hà! Mỗi bài hát, tiết mục đều có
mỗi ý nghĩa, xâu kết với nhau với
một nội dung sâu sắc! Anh rất là
thích!”
Yes, cha Thông đã thành công với
thông điệp nhắn nhủ và cám ơn;
gửi tới từ những người chưa biết
cho đến các vị ân nhân; từ thế hệ
lớn tuổi cho đến lớp trẻ sinh ra và
lớn lên ở Mỹ. Những câu chuyện có
thật đã được kể bởi các nhân chứng
và nạn nhân. Một cuộc đời thật đã
được dựng lên thành vở kịch, xen
kẽ với những bài hát, tiếng đàn và
lời tâm sự của những người đã và
đang trực tiếp nuôi dạy các con -
những nạn nhân đã được OBV cứu.
Bọn tôi quay lại hậu trường để thay
đồ và chuẩn bị dọn dẹp. Một OBV
staff vì bận con nhỏ, nên chỉ quanh
quẩn ở hậu trường suốt buổi, và em
đã một mình âm thầm dọn dẹp
sạch hết. Các hàng ghế ở sân khấu,
thì đang có chị lao công làm việc.
Ôi, cám ơn! Dù chỉ là những việc rất
nhỏ nhặt, nhưng chúng tôi luôn cần
những “một chút” đó!
Các con nhà OBV vẫn luôn tri ân
những đóng góp của quý vị, dù chỉ
là “một chút!”
Nếu bạn coi được cuốn DVD “Cũng
Một Kiếp Người”, thì bạn đang
thưởng thức một sản phẩm hoàn
hảo. Nếu hôm đó bạn tham dự
trực tiếp buổi nhạc kịch, thì có thể
bạn đã chứng kiến những sự cố,
vấp váp … nhưng rất thật và đầy
thú vị mà DVD có lẽ sẽ cắt xén.
Riêng tôi (đại diện ban tổ chức) và
những người volunteer đã có dịp
chứng kiến từ phần hậu trường đến
lúc kết thúc, thì cảm giác hạnh phúc
nhân lên rất nhiều khi thấy khán giả
cảm nhận được thông điệp của
chúng tôi. Họ đã khóc khi nghe Bác
Sĩ Thanh Tâm nghẹn ngào kể về
những tổn thương tinh thần và thể
xác của các nạn nhân; đã bật cười
khi nghe Tiến Sĩ Duy An kể lại câu
chuyện gia nhập gia đình OBV; đã
ngỡ ngàng khi nghe Cha Thông lí lắc
trổ tài ăn nói. Là người trong cuộc,
chúng tôi cũng đã khóc, cười và ngỡ
ngàng gấp nhiều lần trên con
đường đầy chông gai mà OBV đang
tiến tới.
Hoàn tất chương trình đêm thứ
nhất, cả đoàn lại khăn gói đi San
Jose diễn đêm thứ hai. Chương
trình này trùng vào dịp Lễ Phong
Thánh cho Hai Đức Giáo Hoàng nên
lượng khán giả hiện diện ít hơn số
lượng vé bán ra. Mặc dù vậy,
chương trình cũng được diễn ra đầy
cảm xúc và không ít người phải bật
khóc khi hiểu được nỗi đau của các
con nhà OBV.
Hãy đồng hành cùng chúng tôi! Hãy
là người tham gia, chứng kiến
những sự thật, những bí mật của
“hậu trường” gia đình OBV, thì bạn
sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc
lẫn đau đớn khi đón được một đứa
con về nhà, khi nhìn thấy nụ cười,
và nghe được những tâm sự của
các con…
5-2014
TN
(*) Muốn biết thêm chi tiết, xin quý
vị liên lạc info@onebodyvillage.org
Sân khấu lộng lẫy
Thành công rồi! Mừng quá! Cám ơn!!!
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 7
SAVE A LIFE - $2,000 a year
Save a child’s life with this complete package. For $2000 a
year, your sponsored child will be provided with medical
care, clothing, education, and behavioral rehabilitation.
You will be given the opportunity to establish a long-term
relationship with your sponsored child, starting with a wel-
come packet that contains a photograph, biographical in-
formation, and a detailed description of your sponsored
child. You can correspond with your sponsored child. At
the end of the year, you will have the option of sponsoring
the same child again.
MAKE A DIFFERENCE - $900 a child a life time!
Give a child the necessary tools to make a di-erence in his
or her own life. For the child going through a transition
stage, such as attending college or starting a job, $900 a
year covers tuition fees, uniforms, transportation assis-
tance (such as the purchase of a scooter), and/or vocation-
al training.
LEND A HAND - $1 a day, $365 annually
Education is an integral solution for every child's future.
This package provides educational assistance for the child.
$365 covers tuition fees, school supplies, and uniforms for
a year.
BE A VOICE - $150
This donation will help One Body Village raise awareness
of child sex slavery and implement prevention programs
throughout Southeast Asian countries.
CỨU MỘT CUỘC ĐỜI: $2,000 Mỹ/năm
Chương trình trọn gói - Cứu cuộc đời của một trẻ nhà OBV.
Là người tài trợ hoàn toàn cho một trẻ nhà OBV với số tiền
tài trợ 2000 đô la Mỹ một năm, bạn sẽ là người đỡ đầu
của trẻ. Số tiền bạn tài trợ đảm bảo cho trẻ được chăm
sóc từ quần áo, học tập, y tế đến việc phục hồi chấn
thương tâm lý. Bạn sẽ có cơ hội thiết lập mối quan hệ bền
vững với trẻ bao gồm: cung cấp hình ảnh, thông tin về trẻ
trong suốt quá trình là người bảo trợ cho trẻ. Và bạn có
thể trao đổi thư từ, nói chuyện trực tiếp với trẻ. Vào cuối
mỗi năm, bạn có quyền lựa chọn tiếp tục hỗ trợ cho trẻ
hay không.
TẠO NÊN SỰ KHÁC BIỆT – $900 Mỹ cho một hành trang
tái hòa nhập cuộc sống của một trẻ nhà OBV!
Với gói hỗ trợ này, bạn cung cấp cho trẻ công cụ cần thiết
để làm hành trang tái hòa nhập cuộc sống. Đối với trẻ
đang trong giai đoạn chuyển tiếp; ví dụ, thi đại học/cao
đẳng hoặc kiếm việc làm, với 900 đô la Mỹ là bạn đã cung
cấp một lần cho trẻ học phí một năm hoặc đồng phục một
năm, hoặc phương tiện di chuyển (như hỗ trợ mua xe
máy), hoặc chi phí học nghề một năm.
CHUNG MỘT BÀN TAY - $1 một ngày, $365 mỗi năm
Học tập là một giải pháp không thể thiếu cho tương lai của
mỗi trẻ nhà OBV. Tham gia vào gói hỗ trợ này, bạn sẽ là
người bảo trợ cho việc học của một trẻ trong một năm.
Với 365 đô la Mỹ từ bạn, sẽ đảm bảo trẻ được đến trường,
được cung cấp đầy đủ dụng cụ học tập và đồng phục trong
một năm.
GÓP MỘT TIẾNG NÓI - $150
Khoản đóng góp này sẽ giúp Tổ chức Một Thân Hình thực
hiện các chương trình nâng cao nhận thức và ngăn chăn tệ
nạn nô lệ tình dục trẻ em khắp các nước Đông Nam Á.
Please make checks payable to One Body Village
All donations are tax deductible
Thanks for your generosity
ONE BODY VILLAGE
445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044
Phone: (706) 825 3032 - Email: info@onebodyvillage.org
Reunited and It Felt So Good
I've never had a family reunion
before, but seeing the girls
again would be the next best thing
to me. Throughout the year, I’ve
worried about the exact moment
that I’d see them again and it would
not be as impelling as I imagined it
to be. Perhaps they wouldn't re-
member who I am? What if I forgot
their names? What if we didn't
"click" this time? All of these tor-
mented emotions of doubt cycled
in my mind as we took an hour bus
ride from the center of Ho Chi Minh
City to the girls' private home.
I waited (impatiently) for the girls
to return from school. My heart
was pounding, my palms were
sweating. The unforgiving heat add-
ed to my anxiety. Alas, our group
decided to meet the girls halfway
from their walk home from school
(merely a 10 minute walk from
home). I was delighted to see three
of the girls that I had met last year,
yet only one of them remembered
my name! I wasn't offended. As I
said in last year's posts, I recognized
that the girls have changed my life
more than I could ever influence
theirs.
D. right away remembered me and
instantly recalled our adventures
from the previous year, like going
to the beach, staying at the resort
hotel, and collecting shells. C.L.
looked at me with bewilderment,
and suddenly, she recalled how I
displayed their sea shells in a jar in
my room. I realized, at that mo-
ment, that it was more meaningful
for the girls if I treasured the gifts
that they gave me than spoiling
them with materialistic things. M.
shied away as she could not recall
who I was.
Thuy (left), a family doctor from Seattle is
spending 6 months in Vietnam with her
husband, Jesse, doing very good work for
OBV. Sister Ngoc (right) has spent the
last 4 years of her life taking care of the
girls 24 hours a day, 7 days a week, 365
days a year. She's one in a million!
M. who could not remember my name
looked very sporty coming home from
school.
M. with her hair down and bonding dur-
ing karaoke!
First time I met Th. this year!
C.L. always has the biggest smile!
My dearest T. who was rescued last year.
She had to be tested for HIV as one of her
regular clients is a known positive. I am
happy to report she is happy and healthy!
She struggles with learning but is always
sweet and smiling!
Angela joined mission trip in Jan 2013, and she was happy to reunite again in Jan 2014
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 9
Like any other family reunion, often
you got to meet the family mem-
bers you've never seen before (or
so I would reckon from watching
movies). This time, I met a new girl
named T. At our first glance, she
seemed intimidating. Perhaps it was
because she was older than the oth-
ers. The older ones were more diffi-
cult to sway with gimmicks and
toys. I often caught her staring at
me from across the room with in-
quiry and disproval. It was as
though she was sizing me up. Was I
worthy? Or was she scared? I
offered a shy smile, and to my con-
tent, she often returned one but
kept her distance. We were two
fools throwing and catching smiles
for two days! Finally, she ap-
proached me on the second day
and asked to braid my hair. I
yearned for their love and attention
as much as they wanted mine. I joy-
fully agreed and it was rainbows
from then on.
I brought balloons and origami play
with the younger girls. Like I said,
they were much easier to sway.
They were very much glowing with
their innocence, joy, naivety, and
longing for affection. Their energy
often overwhelmed me... in a good
way! It took no time for us to bond.
This was what family reunions must
be like! Without hesitation, they
even warmed up to Andrew who
was a) a male and b) a foreigner
who did not speak Vietnamese at
all! M. in particular took the oppor-
tunity to practice her English with
him. Adorable! Even during play,
the girls were respectful to each
other, they shared with one anoth-
er, and they assisted each other.
They just melt my heart in every
way possible.
Th. braiding my hair. She is very good at it!
I'm so pampered!
D. and T. working at the OBV clothing store
that only opened 6 months ago!
They are the oldest sisters of the home. K.Y.
(left) only finished second grade for reasons
beyond my knowledge. She struggles every day
with simple math and does medial tasks at the
OBV clothing store. Q. (second left) testified in
court to put more than 50 men in jail in a Sin-
gapore sex trafficking ring!
We went to the market to cook the girls a
delicious dinner. Well, others cooked while I
played.
The girls waiting patiently for dinner. They
help us set up the table without being asked to
do so. They serve us and each other first be-
fore they start to eat. And in the end, the girls
clean up everything. They amaze me in every
way.
Father called my balloon animals and origami
a clever "scheme" to grab the girls' attention.
No argument there!
M.A. was very quick to learn!
www.onebodyvillage.org10
It got easier for me to put aside
their past and focus on the fact that
they were just children who wanted
to have fun. I remembered the feel-
ing a constant knot in my heart
when I fixated on their tragedy ra-
ther than their vibrant future. I have
grown to appreciate that they need-
ed my positive support, not my pity.
They were not pitiful children. They
were the most bright and beautiful
children I have ever met.
That was not to say that I was naive
to their struggles. I learned of H.
who just recently joined our OBV
family from Hanoi. Like any other
teenager struggling with the quest
of love, acceptance, identity, and
self-worth, she was further bur-
dened by a shameful past. She
suffered what I believed was a psy-
chotic break when she believed that
her peers learned of her years of
sexual abuse. She hopped on a bus
(even though her school was steps
from home), travelled to the other
side of the city, and sat at a bus
stop for hours. She did not remem-
ber where the OBV home was or
who her OBV family was (including
Father Martino). All she could re-
member was her old telephone
number in Hanoi. She spent two
days isolated herself in her room
trying to recover from this amnesic
episode while our group was vis-
iting.
I also learned of Th., who was res-
cued from Cambodia. Living her life
without knowing her parents,
her real name, or her birthday, she
was passed around from shelter to
shelter with the name, "Th". Being
one of the only Catholics in the
house, she did not receive commun-
ion. At merely 11 years of age, she
explained to Father Martino that
she was not worthy of communion,
because she had betrayed the 6th
commandment "Thou Shall Not
Commit Adultery" and she could
not forgive herself. What a sin! Not
against Th., but against the adults
who had led her to believe that she
had consented to sex! It was not
her wrongdoing! It was rape! My
blood boiled once again.
I recognized that many of the girls
suffered from depression, anxiety,
PTSD, adjustment, and personality
disorders. I could see it more-so
now that I have gotten to know
them better. Some were emotional-
ly labile while others could be ma-
nipulative to obtain the attention
they wanted (and perhaps rightfully
deserve after years of abuse). They
were by no means normal girls.
They will never be normal. They
have been robbed of such normali-
ty. What a god-awful crime.
Feb 2014
Angela (Trang)
Cutie pose before school the next day.
My favourite part of the trip was walking the
girls to school. I never had younger siblings so
this was my chance!
Even as the girls part us to school, they looked
and waved at least 5 times after entering the
school gates.
Andrew helped Th. make an origami flower
and she loved it.
We all left our hand
print on the wall in a
shape of a tree to sym-
bolize our love for the
girls and for their
growth and maturity.
Even if we save one girl
at a time, that's one less
innocent life to be
abused and tortured by
society. Every life
counts.
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 11
In Phnom Penh, Dec 04, 2013
My first two duties for OBV were teach-
ing the OBV Vietnam and Cambodian
girls Krav Maga and assisting OBV with
marketing and communications. My du-
ty involved performing undercover pros-
titution investigations.
The goals of the investigations were sim-
ple: 1) Track down areas where under-
age prostitution is occurring, and 2) col-
lect information for further investigation
and reporting to other organizations and
authorities.
Below was my very first report sent to
Fr. Martino and OBV leadership after my
first investigation.
The OBV Cambodia house is away from
the main tourist attraction area, and any
bars etc. Near the OBV house will most
likely be staffed with girls who only
speak Khmer, no English. Similarly, there
probably won't be Vietnamese girls,
since they don’t speak Khmer.
The hotspot for prostitution was natural-
ly in the tourists areas, which is along
the river and close to the night market.
A tuk tuk driver told me that there
would be Vietnamese girls along 104
Street (also in the tourist area), in bars
“Big Mama” and “Smile Girl”. I checked
out both. I found one half-Viet/half-
Cambodian in “Big Mama”, none in
“Smile Girl.”
The same tuk tuk driver said that he gets
ask for young girls a lot, and he insisted
that it was much harder to find them
since the crackdowns on brothels. He
said I might have more luck at 104
Street, as some of the girls working
there might be younger and work with-
out proof of age.
“Big Mama” looked like they had a cou-
ple of younger girls working there. I
spotted a couple of young looking girls
playing pool in the upstairs billiard room.
My half-Viet companion said they were
25, I didn't believe it, but I wasn't up
close to get a better look.
“Smile Girl” had one or two girls who
looked 18 or slightly older, but no obvi-
ous kids.
We went out at 9:00 PM on Wednesday,
which apparently was already much too
late for activity. I was either the only guy
or one of two or three guys in the bar. It
was hard to have a conversation and ask
for young girls when I had 2-4 bar ladies
hovering over me.
I solicited one bar lady to spend the
night with me. She quoted $50. I didn't
ask what that included, but since she
was spending the night, I gather it was
open-ended.
In HCMC, Dec 30, 2013
Finding Location
While Fr. Martino was getting checked-in
at the airport, Phu (driver) took a quick
scouting drive in the area around the
airport to see if there were any areas
where prostitution might occur.
Once checked-in, Fr. Martino and I
boarded the car, and Phu took us to an
area close to the airport.
After 10 min of driving around, we de-
cided to check out Hotel Hoang An, a
hotel that provides hourly rentals.
Entering Location
I played the role of Fr. Martino's foreign
boss, and Fr. Martino played the role of
local employee for my company who
was tasked with finding me a lady for
the hour before my departing flight.
My instructions were that I was not al-
lowed to speak Vietnamese, and that I
was to get the basic information of my
girl (name, age, and phone number)
Fr. Martino talked to the male attendant
of the hotel, in his early 40's. He ex-
plained our situation (as mentioned
above) to the attendant.
The attendant booked us two rooms,
both to be used for an hour. He gave us
instructions to go into one of the rooms
and wait for him to bring in a girl for us
to decide 'yes' or 'no.'
We entered my room, and waited for
the attendant to bring a girl. Fr. Martino
explained that I was to reject one or two
adies so as to appear as picky patron,
but that no matter what I was to say
'yes' to an option eventually.
Fr. Martino also instructed me to get her
phone number.
After around five minutes, the attendant
brought the first girl, and I declined.
After around another five minutes, the
attendant brought in another girl, and I
accepted for the sake of time.
The girl I picked was named "Kim." She
did not speak English, except that she
was able to tell me that she was 20 years
old. Using pantomimes, I got her phone
number.
Kim showered, presented a condom,
and offered sexual services. I refused,
much to her surprise and confusion.
After awkward stares and struggles
around language barrier and innocuous
flirting, the hour ended. I paid 800,000
Vietnam dong (VND) for the fee, and
200,000 VND for the tip. She left after
being paid.
Missed Opportunities
Not speaking Vietnamese limited my
ability to capture more information
Not rejecting more girls to see if the
attendant would bring in younger girls
for us to collect data on child prostitu-
tion in the area.
Closing Thoughts
My investigation didn't yield any helpful
information about child prostitution.
We did confirm that prostitution of the
regular kind exists in this area and that
an hourly hotel could provide the ser-
vices on demand.
A reputation with the attendant and a
repeat visit might open up the oppor-
tunity for us to request younger girls.
However, with the crackdown in under-
age prostitution and the demand for
young girls in Cambodia, I was not exact-
ly sure we would be able to find much in
the area.
I should speak some Vietnamese next
time so as to make the most of our my
hour with the woman. Since I would not
partake in sexual services, speaking Viet-
namese might help to reduce the confu-
sion and create a more productive rap-
port.
Jesse Robbins
Prostitution Investigation Recapitulation
www.onebodyvillage.org12
Myth 1: Child sex trafficking is the
only form of Human trafficking.
According the the United Nations
Office on Drugs and Crimes, human
trafficking involves "the exploitation
of the prostitution of others or oth-
er forms of sexual exploita-
tion, forced labor or ser-
vices, slavery or practices
similar to slavery, servitude
or the removal of organs"
in humans. Child sex
trafficking is the sexual ex-
ploitation of children.
Myth 2: Child sex traffick-
ing only occurs in develop-
ing SouthEast Asia.
Child sex trafficking occurs every-
where across the five continents,
from rich to poor countries, from
cities to the rural areas, and patron-
ized and perpetuated by the rich,
the poor, the educated, the labor-
ers, the powerful, the governmen-
tal and non-governmental workers,
by relatives, acquaintances, or
strangers, and out of economic ne-
cessity or greed.
Myth 3: Child sex trafficking only
occurs in poor people.
Eventhough the poor, the unedu-
cated, the marginalized, the disad-
vantaged, the homeless, the illegal,
the undocumented people are at
higher risks, anyone of any gender,
nationality, age, socioeconomic
background can become a vic-
tim. Sex trafficking and child sex
trafficking occur in underground as
well as legal establishments, in ho-
tels, brothels, or at truck stops and
drug houses.
Myth 4: If victims are not physical-
ly forced, then victims want to be
involved in sex trafficking for its
benefits.
While coercion can be in the form
of physical force, ie, beating, tor-
ture, restraint, other forms of coer-
cion can be as terrifying and detri-
mental, such as psychological
threats against victims or their fam-
ilies, isolation, withdrawal of food,
sleep, daylight, or association with
other people, or drugs inducement
to disassociate or produce altered
mental states.
Pimps would punish victims if they
do not meet the daily quota of
money earned. So victims have to
smile, to entice, to do whatever
asked so they can bring in more
money, or more money with less
works to avoid negative conse-
quences. Also, if pimps pay for cos-
metic surgery to improve earning
potential, pimps would deduct that
cost from the money that victims
earned.
Myth 5: Victims can run
away or ask patrons for
help to escape.
Victims are usually brought
to unfamiliar locations with
unknown people. Most of
the time, children are not
aware of their physical loca-
tions due to their develop-
mental levels, and are
forced to depend on their abus-
ers. Rarely, children come to love
their abusers as the abusers are the
only people that can grant them
punishments or reprieve. Pimps
can also trick children or adult vic-
tims into trusting the patrons to
escape, and only to find out that
they were deceived and would re-
ceive more mistreatments and pen-
alties. Because of this lack of trust,
self-blame (ie, I am punished be-
cause I did not listen to com-
mands), or traditional karma belief
(ie, I owe others in my past life;
therefore, I am paying off my debt
in this life), it is hard to know who
are the victims, and it is hard for
the victims to come forward.
Dr. Thanh-Tâm Nguyễn
Five Myths of Child Sex Trafficking
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 13
Hoạt Động Sáu Tháng Qua Tại Nhà OBV Cambodia
Sáu tháng trở về đây, nhà OBV
Cambodia có 7 bé cũ và 1 bé
mới. Như vậy là có 8 bé tất cả. Thực
ra nhà OBV đã nhận về 5 bé nhưng
số bé ở lại chỉ có 1, còn 4 bé đã ra
về. Trong số 4 bé ra về, có 1 bé
được chuyển về nhà OBV Việt Nam,
lí do vì bé đã trốn qua Cambodia để
tránh bị mẹ bán nhưng sống nơi
đất khách lại không biết nói tiếng
Khmer, cùng thời điểm đó, ba của
bé có ý định quay về Việt Nam để
sinh sống và kiếm việc làm. Do đó,
bé đã theo ba quay về VN và xin
được về Nhà OBV VN. (Trường hợp
của bé “Hương”, xin đọc thêm ở
trang 16). Hai bé còn lại đã vào độ
tuổi 15, 16 tuổi cảm thấy không
thích hợp với đời sống chung theo
nề nếp của nhà OBV. Các bé chỉ
muốn được tự do vui chơi như còn
ở nhà, cũng không muốn học căn
bản chữ viết Khmer trước khi học
nghề do OBV Cambodia định
hướng. Do đó, 2 bé đã xin được
quay về nhà. Còn 1 bé còn lại chỉ
vừa vào nhà được 1 tháng, do tâm
lý không ổn định, sau Tết Cambodia
gia đình đã xin phép cho bé không
quay lại nhà OBV.
Bé mới còn lại cho dù lúc đầu cũng
có nhớ nhà, nhớ ba mẹ, rồi thấy
việc học văn hóa lại khó khăn nên
cũng có phần chán nản. Bé còn có
tật này tật kia không tốt. Thế
nhưng chỉ ít ngày là bé thay đổi và
hòa nhập rất tốt. Cố gắng học tập
nề nếp, nội quy nhà và vui vẻ đến
trường.
Tuy lúc đầu việc học hành của các
bé khá khó khăn, vì chỉ mới tập
tành nói tiếng Khmer. Sau đó các
bé bắt buộc phải nói tiếng Khmer
cả ở nhà lẫn ở trường, mà đi ra
đường càng tuyệt đối không nói
tiếng Việt. Nhờ đó chẳng bao lâu
tất cả các bé đều có thể nói chuyện
với nhau bằng tiếng Khmer, đọc
kinh bằng tiếng Khmer, cầu nguyện
tự phát bằng tiếng Khmer.
Ngoài việc học tiếng Khmer, các bé
còn tích cực học tiếng Anh. Và đây
là lớp học tiếng Anh của các bé tại
nhà OBV, mỗi ngày học 2 tiếng, từ
thứ Hai đến thứ Bảy hàng tuần.
Trong học hành các bé luôn sẵn
sàng giúp đỡ lẫn nhau, bé biết chỉ
cho bé chưa biết, các bé đều coi
nhau như chị em ruột thịt. Rồi khi
ốm khi đau cũng vậy, có chị em nào
bị bệnh có khi chưa kịp báo tôi thì
chúng đã đè cạo gió; nếu nóng
trong mình thì dùng chanh sát vào
lòng bàn chân, bàn tay, lấy khăn
thấm nước đặt lên trán, chúng làm
như người lớn vậy. Không phải con
hát mẹ khen hay nhưng quả thực
chúng quan tâm đến nhau lắm!
Công tác trong nhà cũng vậy, mỗi
Học tiếng Anh
www.onebodyvillage.org14
người đều được phân công làm việc
bổn phận của mình như: quét nhà,
lau nhà, rửa chén, dọn bàn ăn, phụ
bếp, giặt đồ…. Các bé không chỉ
việc ai nấy làm mà nếu rảnh là phụ
nhau luôn.
Đó là việc học hành và công việc
hằng ngày, ngoài ra còn có những
thời điểm rất đặc biệt:
Việc học võ mà thầy Jesse đang
huấn luyện cho các con. Thầy Jesse
rất nhiệt tình luyện cho các trò, các
trò cũng thật vui thích khi thấy
mình biết võ để có thể tự bảo vệ.
Trong những ngày đến OBV Cambo-
dia, thầy tỏ tình thương đặc biệt
đối với các con, cống hiến nhiều
công sức luyện tập cho các con.
Bên cạnh việc học hành, luyện tập,
còn có những buổi liên hoan văn
nghệ như: ngày sinh nhật của bé
hay ngày Lễ Chúa Giáng Sinh, các
con cũng liên hoan vui chơi gọi là
một chút cho sôi nổi bầu khí.
Ngoài ra các bé còn có những buổi
liên hoan giao lưu cùng các quý
khách cũng đầy thú vị.
Đó là những hình ảnh sơ qua các
sinh hoạt của các con nhà OBV
Cambodia trong 6 tháng qua. Nhìn
chung trong cuộc sống các con có
rất nhiều cố gắng. Bởi vì khi bước
vào nhà OBV các con mới bắt đầu
bước vào môi trường giáo dục, học
hành, giờ giấc. Giờ các con được
như thế là gia đình OBV Cambodia
cũng vui lắm rồi. Ước mong sao các
con càng thêm tuổi càng thêm
ngoan ngoãn và đặc biệt là thêm
tình yêu thương mặn mà.
6-2014
Ngọc Phượng
Liên hoan, tiệc tùng với khách quý đến thăm
Thầy Jesse rất tận tình, các bé rất siêng năng tập luyện
Giặt đồ, phơi đồ, làm việc nhà...
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 15
OnMonday, December 16,
Hương gave a somber,
tearful goodbye to her sisters, a
group of girls she met no more than
a week prior. She left the OBV Cam-
bodia house and returned home to
her father.
In our last visit to Cambodia I de-
tailed the account of Hương who
would become the newest member
of the OBV Cambodia house. Linh,
the Director for OBV Cambo-
dia, explained in the podcast (in
OBV website) what it was like to
work with the family on an agree-
ment to have Hương join the OBV
family.
Being among the oldest of the
group with no understanding of the
Khmer language, Hương faced a
challenging decision for a 14-year-
old: Stay in the OBV Cambodia
house or join the OBV Vietnam
house.
By staying in Cambodia, Hương
would live close to her father and
his family, all of whom objected to
Hương's mother's idea that Hương
be sent to Malaysia with the young
woman who visited her earlier in
the year. Her father and his family
told Hương that she would remain
with them instead of going back
home to her mother, despite hav-
ing no knowledge of the Khmer lan-
guage, no formal or legal documen-
tation that would allow her to con-
tinue her education, and no friends
or social network. However, Hương
would live with her new OBV Cam-
bodia sisters, a group of young girls
who quickly took a liking to Hương
and made her one of their own.
By returning to Vietnam, Hương
would be far away from the safety
of her father and his family, and she
would have to leave her new OBV
Cambodia sisters. She would, how-
ever, continue her education in Vi-
etnamese and eventually join a
trade program. Her desire is to
learn how to cut hair. She wouldn't
have to learn a new language, and
she wouldn't have to adapt to a
new culture and society, one that
generally looks down on Vietnam-
ese immigrants and treats them as
second-class citizens. She would
join the OBV Vietnam house and
gain 16 new sisters, all of whom
would welcome her with open
arms.
Hương was at a loss on what to do.
During her week in the OBV Cambo-
dia house, Hương expressed a de-
sire to focus on learning the trade
of cutting hair and an unwillingness
to learn the Khmer language. She
enjoyed the company of her new
sisters, but their ability to com-
municate in two languages made
complete assimilation into the fami-
ly difficult for her. It wasn't that she
was against learning Khmer, she
just didn't feel the need to learn it
since she wasn't Cambodian and
had no Cambodian friends outside
of the OBV sisters.
From the day she moved in to the
OBV Cambodia house Hương had
daily phone calls with her family.
The calls started out as innocuous
check-ins, but they quickly turned
into requests for Hương to be re-
turned to her family.
Linh would soon come to find out
that Hương's father could no longer
find employment in Phnom Penh,
and that he made the tough deci-
sion to return back to Vietnam to
continue his search for work. He
also decided that he would bring
his daughter home with him.
Decision Made, Hương Would Return to VietnamDecision Made, Hương Would Return to Vietnam
In our last newsletter - volume 7, there was a story of Huong: she ran away from her mom from Vietnam to Cambodia in order to protect
herself from being sold to Malaysia. Met her father, Huong joined OBV Cambodia for a better future. However, things have changed ...
First time Hương in OBV Cambodia:
One of the OBV girls prepared Hu-
ong's new bed while Ms. Phuong
emptied a drawer for Hương to
place her clothes and belongings.
www.onebodyvillage.org16
And with that, the decision was
made by both Hương and her fami-
ly. Hương was to return back to her
father's house and then accompany
him to Vietnam. She would not join
the OBV house in Vietnam, but
would instead follow her dad to
wherever he could find work.
Somehow she would continue her
education, but there seemed to be
no guarantee.
This news shocked Linh. Linh tried
to negotiate with Hương's father
and family, explaining that Hương
would have a chance at a better life
with OBV, regardless of which OBV
house she chose to stay. Linh tried
to convince Hương's father to let
OBV worry about raising his daugh-
ter; he could focus on finding a job
and making a better life for himself.
He would have one less mouth to
feed, and he would still have oppor-
tunities to be a part of her life.
Unsure of where he would ulti-
mately live and adamant that his
daughter stay with him, Hương's
father thanked Linh for her gener-
osity and decided not to have
Hương stay with OBV, at least for
the time being.
Linh gave Hương's father her con-
tact information in Vietnam and
told him to think about letting
Hương stay with the OBV Vietnam
house. He was noncommittal in his
response, telling Linh that he would
think about it and get back to her.
I asked Linh if these kinds of in-
stances are common for OBV Cam-
bodia. To my surprise, Linh con-
firmed that this wasn't the first
time a family gave their daughter
over to OBV, only to turn around
ask for them back.
Although expectations are explicit
and contracts are signed by both
parties and with witnesses present,
OBV doesn't have an official legal
presence in Vietnam. Enforcing a
contract of this nature is very chal-
lenging.
OBV can't deny visitation rights, so
there is nothing to keep a family
from keeping their child from re-
turning back to OBV once they've
come home. Furthermore, if a
young girl doesn't want to stay with
OBV, then OBV can't really do much
to keep them in the house.
Forcing a girl to stay would create a
negative environment for everyone
and do unnecessary damage to the
girl's wellbeing, not to mention sul-
ly the reputation OBV has among
the small Vietnamese community.
Word spreads fast among this com-
munity; OBV can't afford to jeop-
ardize the goodwill it has created
by keeping a girl in the OBV against
her or her guardians' wishes.
Hương is a 14-year-old girl caught
between a mother who wanted to
send her to Malaysia with a young
woman who claimed to have gain
riches simply by doing nothing but
sit at home, and a father who
wants to protect his daughter by
having her stay with him while he
travels throughout Vietnam looking
for work. She's caught between go-
ing home to her native land of Vi-
etnam where everyone speaks her
language and where she can make
friends easily, and staying in Cam-
bodia where she would have to
learn Khmer and have only her OBV
Cambodia sisters as peer support.
Hương's decision was not an easy
one to make. Her tears were war-
ranted. Her fears were justified.
During our second mission trip to
Cambodia this week, we will visit
Hương and her father at their
house. We'll check on Hương to see
how she's feeling about the situa-
tion, and follow up with her father
to see if he has given any consider-
ation to the offer of having Hương
stay with the OBV Vietnam house.
Hopefully the past two days has
given him enough time to think
carefully about the decision he's
making and about what would be
best for his daughter's future.
Dec 17, 2013
Jesse Robbins
Hương and Linh (OBV Cambodia
Director)
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 17
Amonth had passed since the
last time searching for Hương
and found out that the girl fol-
lowed her father to return to Vi-
etnam. Linh continued to try to
phone the father in Vietnam but
still had no contact. Then the New
Year came, as staff was preparing
for OBV children to spend holiday
break with their families, the con-
stant question of Hương's fate re-
mained unanswered. Has her life
changed for the better? Back in
Vietnam, would she be forced to
sell again? The holiday of New
Year 2014 slowly passed by with
no news from Hương. One week
after the New Year, Linh received a
strange phone number from Vi-
etnam, with a man's deep voice
inquiring. Excitingly, it was
Hương’s father asking for the OBV
family’s address in Vietnam.
To complete the procedure of child
adoption, Linh arranged for the
father and his daughter to meet at
the OBV Vietnam office That day
coincided with 2 visitors from Aus-
tralia who began their volunteer
service for the OBV house in Vi-
etnam. Everyone commuted in the
15-passenger-van and chatted con-
tinuously. Two guests inquired
about Hương’s situation, her feel-
ings, her wishes. Everyone cited
the "humor" legends about father
Thong to make the children feeling
closer and slowly envisioning the
"Father" figure who is breathlessly
collecting the money to support his
children. One hour passed by
quickly and we reached home.
Mother Ngoc and all sisters of the
OBV house welcomed at the gate.
Warmer than mother Ngoc’s hug
was the OBV sisters who quickly
rushed out to bring in the luggages
and guided Hương to her room.
Back in Vietnam, the documents
easily were done because the girl
had all documented papers. On
the first day Hương went home,
the OBV family and her family took
care of her legal residency. Her
cheerful mood was clearly shown
because she knew she would be in
a peaceful place. She was happy
when imprinting her palm on the
wall as to pronounce: From now
on I am one of the OBV children.
In the past , while Hương was
attending school, the difficult fami-
ly financial situation, the parental
Haven of Peace ...Haven of Peace ...
Final part of Huong’s story .. Hopefully!!
Sister Ngoc - OBV Vietnam Management - warmly welcomes her to the OBV family
Ms. Linh (left) - Director of OBV Cam-
bodia - has brought her to Vietnam
www.onebodyvillage.org18
divorce, the delayed tuition pay-
ment made her feel uneasy and
inferior. And now Hương could not
go back to school because she
quitted school nearly a year when
attending the 8th grade. She felt
that she was far behind from her
grade level and decided to apply
for the vocational school. Even
Hương desired to learn hairdress-
ing, her general health checkup
revealed that she had asthma and
frequent headaches, so she need-
ed to find another career more ap-
propriate with her ability and
health. For now, Hương has been
learning cake-decorating class at
the Women's Cultural Center. She
learned three days a week at
school, and she practiced more at
home with Aunt T.’s guidance who
had experiences in this line of
work. In addition, she helped out
Aunts to show younger children to
do house chores, and weaved bas-
kets with the family.
Her father and aunt occasionally
phoned to keep in touch. Her fa-
ther was still unemployed so life
was hard. Hương worried for her
father.
It had been over four months since
Hương joined the OBV family. The
harmonious and happy living envi-
ronment helped her to forget the
past fear and to work toward a
better future. With her peaceful
happy attitude, she easily blended
with other sisters in the OBV
house. Hương turned 15 years old
this year, the age of impending in-
dependence. Hopefully, after she
finished the vocational train-
ing, she would be more confident
to take firmer steps on the road of
life.
As the saying goes: "If one cannot
have the best, make the best of
what one has". Hương had over-
come her challenges with family
love and support, and had been
learning new skills to prepare for
her own future. May she always
have hope and faith.
May, 2014
Sister Ngoc and Linh
Translated by Tuyen Nguyen
A happy smile - A happy life in OBV house
Huong practics decorating with aunt T.
Newsletter Volume 08
www.onebodyvillage.org 19
Ba tháng vừa qua đã có hơn 10 trẻ được tìm kiếm và cứu giúp. Nhà OBV tại Việt Nam đã đón về 6 trẻ. Những
trẻ còn lại chưa thể đón về hoặc không thể đón về nhưng giúp đỡ tại gia, hỗ trợ một phần chi phí thuốc men;
vì các trẻ này bị tổn thương khá nặng về phần tâm lý (tâm thần) e rằng sẽ khó khăn hòa nhập với đời sống
chung và có thể gây ảnh hưởng không tốt cho các trẻ trong nhà OBV.
Một cô bé 5 tuổi sống với ba
làm nghề sửa xe. Ba mẹ em
đã ly thân khi em vừa tròn 1 tuổi.
Mẹ không chịu nổi
tính say xỉn, cờ
bạc của ba nên
vác bụng bầu về
quê, làm thuê làm
mướn kiếm sống
qua ngày trong sự
tủi nhục. Còn em
thì sống với ba
trong ngôi nhà
thuê tồi tàn, trống
trải. Cuộc sống
hằng ngày của em
dựa vào số tiền ba
kiếm được hàng
ngày như bơm xe, vá
xe cho khách vãng
lai. Em không được đi học, em
không biết hát những bài hát trẻ
con, cũng không có bất cứ món đồ
chơi nào. Hàng ngày em quanh
quẩn gần tiệm sửa xe của ba. Đồ
chơi của em là cục đá.. những thứ
mà em nhặt được.
Theo thông tin từ báo chí, chúng tôi
tìm đến em. Em năm nay 5 tuổi,
một độ tuổi quá nhỏ để gánh chịu
nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần.
Đầu tháng 5 vừa qua, trong cơn
men rượu, ba em người đã sinh
thành ra em đã cưỡng hiếp em. Em
đau đớn không biết chuyện gì đã
xảy ra với mình. Em khóc vì em
đau, đau lắm. Ngày hôm sau trong
lúc em ngồi chơi ở gần tiệm của ba,
người hàng xóm thấy quần em ướt
đẫm máu nên hỏi em bị gì? Em trả
lời : ”con bị chảy máu đít, đau
lắm!” Rồi người hàng xóm hỏi tiếp:
“Thế ba con đã mua thuốc cho con
uống chưa?” Bé trả lời: ”Dạ rồi”.
Mọi người cũng không lấy làm nghi
ngờ vì chỉ nghĩ đơn giản bé bị kiết lị
mà thôi. Những người hàng xóm có
ý tốt nhắc ba bé nên chở bé đi
khám vì bé bị chảy máu nhiều sẽ có
hại cho sức khỏe. Người ba nghe
mọi người nhắc nhở thì
rất sợ hãi, do đó ông ấy
đã nhẫn tâm chở bé đi
thật xa mục đích bỏ rơi
bé để bé đi lạc. Sau đó
ông ấy còn đến “tâm
sự” với người tình mà
không đoái hoài đến sự
sống của con mình. Do
bé gặp được người tốt
nên bé đã được trở về
với gia đình. Với những
điều khả nghi trên cơ
thể bé, người ba đã bị
triệu tập và giam giữ chờ
ngày xét xử. Bé đã bị giao
cấu bằng đường sinh dục
và cả đường hậu môn, vì thế tình
trạng bé ngày càng nghiêm trọng,
bé bị viêm nhiễm vùng kín và rách
ở bên trong. Khi bé được trả về gia
đình, mẹ của bé từ quê xa xôi đã
vào thăm con, đi cùng mẹ có đứa
em gái nhỏ hơn em 1 tuổi. 3 mẹ
con được gặp nhau sau 4 năm trời
xa cách. Mẹ một phần vì sức khỏe
yếu nên công việc làm thuê làm
mướn chỉ đủ ăn qua ngày, đứa con
gái nhỏ dự định sẽ gửi cho một gia
Tương Lai Cho Em
Nụ cười ngây thơ trong sáng khi được mẹ Ngọc mua cho hai
cái áo đầm mới
www.onebodyvillage.org20
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 08
đình khác vì mẹ không có khả năng
nuôi sống con mình. Thật là kì diệu,
từ khi hai chị em gặp nhau, cả hai
cứ quấn quít không rời. Chính vì
thế tâm lý của bé bớt hoảng loạn,
bé có thể ăn, nói chuyện, cười đùa.
Nhìn cảnh chị em đoàn tụ mà
chúng tôi cảm thấy nhói trong tim.
Thật là đáng thương.
Do tình hình sức khỏe của bé cần
được theo dõi làm các thủ tục xét
nghiệm…, tâm lý còn bất ổn nên
thời gian này cần nhất tình cảm
của người mẹ, cho bé cảm thấy an
toàn. Đây cũng chính là liệu pháp
tâm lý tốt nhất cho bé trong thời
gian này. Một thời gian ngắn nữa
khi sức khỏe và tâm lý của bé ổn
định hơn, chúng tôi sẽ tiến hành
đón 2 chị em bé về ngôi nhà Một
Thân Hình bắt đầu một cuộc sống
mới. Chính tình cảm chị em thắm
thiết này sẽ giúp cho cô chị ổn định
về tâm lý và bắt đầu hòa nhập vào
gia đình Một Thân Hình một cách
dễ dàng. Có một điều cần lưu ý là
mẹ bé không có khả năng chăm sóc
và nuôi dạy bé em, do bé em hiện
sống với bà ngoại để mẹ yên tâm
đi làm thuê làm mướn xa nhà. Bà
ngoại hiện nay cũng đã già yếu, bé
em là trẻ có nguy cơ bị xâm hại rất
cao nếu không có biện pháp ngăn
chặn ngay từ bây giờ. Chính vì thế
gia đình Một Thân Hình “đã cứu thì
cứu cho trót”, không nỡ để mọi
việc đã lỡ rồi mới cứu thì thật là
nhẫn tâm. Trường hợp này tổ chức
đã họp bàn với nhau rất kĩ. Chúng
tôi đưa ra những ý kiến, những
cách thức điều trị, cách thức nuôi
dưỡng ra sao? Như mọi người cũng
đã biết sứ mạng của gia đình Một
Thân Hình là cứu và nuôi dưỡng,
hướng nghiệp cho các trẻ em làm
nô lệ tình dục có thể tái hòa nhập
với xã hội . Vậy ngay hôm nay
chúng ta có thể làm gì?
Đối với chúng tôi, những người
trực tiếp tìm kiếm và nuôi dạy các
bé, từng trường hợp phải giáo dục
khác nhau. Những bé nhỏ thì giáo
dục theo cách này, những bé lớn
thì giáo dục theo cách kia. Các bé
dù lớn hay nhỏ đều có những khó
khăn nhất định. Với bé nhỏ chưa
thể vệ sinh cá nhân, ăn uống tự túc
được thì các Dì và các chị tông đồ
giáo dân phải chăm sóc đặc biệt.
Tuy nhiên trong cách giáo dục phải
tập dần cho bé bản tính độc lập,
hướng dẫn bé từng chút một. Còn
đối với những bé lớn hơn, ngoài
việc giáo dục về văn hóa, nhân bản
còn cần đến sự cảm thông. Cần
tìm hiểu tâm lý trẻ ở những độ tuổi
khác nhau để đưa ra cách giáo dục
phù hợp nhất. Dạy cho bé biết
sống như thế nào? Nhận biết giá trị
bản thân và phải có cái tâm để sau
này trở thành một người tốt.
Hôm nay tôi quay trở lại tìm em
một lần nữa, nhưng lần này tôi đi
cùng Mẹ Ngọc. Mẹ muốn đến thăm
các bé, đồng thời trao đổi thêm với
gia đình về cách tiếp nhận và giáo
dục của gia đình Một Thân Hình.
Về với ngôi nhà Một Thân Hình các
bé và gia đình phải đáp ứng các nội
quy, quy định được đặt ra. Các quy
định này mục đích cũng chỉ để bảo
vệ bé, để bé có thể phát triển một
cách hoàn chỉnh. Ước mong các bé
trong gia đình Một Thân Hình luôn
yêu thương, đùm bọc nhau.
Cầu xin Thiên Chúa ban thêm sức
khỏe cho Cha, cho Mẹ, ban ơn bình
an đến cho các bậc ân nhân đã góp
công góp sức cho sứ mạng của gia
đình Một Thân Hình.
5-2014
An Hòa
Quản lý dự án cùng gia đình đã
cưu mang hai bé.
Mẹ Ngọc và hai thiên thần nhỏ
của Mẹ
www.onebodyvillage.org 21
BéH. là tên của em, 7 là tuổi
của em. Chưa một lần đến
trường suốt ngày cứ quẩn quanh
bên mái nhà lá của ông ngoại khi
ba mẹ đi làm - có khi suốt cả ngày,
cả tuần, công việc làm công làm
mướn thì có được bao nhiêu; ngày
mùa thì còn có việc để làm kiếm
tiền, còn không thì…
Theo chân một cộng tác viên ở một
tỉnh vùng xa của OBV, tôi đến nhà
em thăm hỏi và tìm hiểu tình trạng
của em, giữa trưa hè nóng bức của
miền Nam. Lội bộ hơn 1 cây số cuối
cùng cũng đến được nhà em.
Đường vào hẹp lắm nên chúng tôi
phải bỏ xe ở ngoài. Cả người tôi
nhễ nhại mồ hôi vì buổi trưa hè
nóng bức, nhưng khi vừa nhìn thấy
em cả người tôi chợt lạnh toát: sao
lại có loại người nhẫn tâm và dã
man đến như vậy! Em nhỏ lắm bé
xíu chỉ 14 kg, ấy vậy mà Hắn cũng
không tha.
Hắn là bạn của Cậu em. Cậu mời
hắn đến nhà nhậu. Trong khi cậu
đang loay hoay làm đồ dưới bếp,
hắn ở trên nhà một mình, thấy em
đang ngồi chơi trong góc nhà, dục
vọng của con thú điên nổi dậy. Hắn
bế em ngay vào phòng… Chỉ khi
cậu em xông vào vì tiếng thét đau
đớn của em, hắn mới dừng lại tung
cửa chạy trốn. Hắn bị cả xóm vây
bắt. Bị giải đi, nhưng hắn đã để lại
những vết thương quá lớn cho em
cả về thể xác lẫn tinh thần, trong
tấm thân bé nhỏ và mong manh ấy.
Tôi đến trò chuyện cùng gia đình
em, giữa những ánh mắt tò mò của
lối xóm. Thậm chí cả tôi còn thấy
ngượng ngùng chứ đừng nói đến
gia đình em. Cha em cứ cuối gằm
mặt, mẹ em ánh mắt thẫn thờ.
Làm sao em có thể lớn lên một
cách bình thường trong môi
trường ấy.
Tôi đã giới thiệu với gia đình em về
nhà OBV và mạo muội mời em và
ba mẹ về thăm nhà OBV - nơi sẽ
giúp em có một cuộc sống mới,
một tương lai tốt hơn và cũng là
nơi để giúp em lành lại những vết
thương giữa vòng tay yêu thương
của một gia đình mới - gia đình thứ
hai của em.
Sau hơn một tuần tôi đã trở lại nhà
em, cùng đón em và ba mẹ lên
thăm nhà OBV. Ba mẹ em đã có
buổi trò chuyện cùng Sơ Ngọc –
người mẹ của ngôi nhà OBV. Cha
sẽ buồn khi xa em. Ánh mắt cha
đăm chiêu, nhưng cha hiểu em sẽ
có cuộc sống tốt hơn khi ở đây, và
cha em luôn mong muốn điều tốt
nhất cho em…
4-2014
Thien Dang
Nhỏ BéNhỏ Bé
VàVà
Mong ManhMong Manh
Ba mẹ và em tại nhà ông ngoại
Mẹ Ngọc đón em tại nhà OBV
www.onebodyvillage.org22
www.onebodyvillage.org
UPCOMING EVENTS
Are you looking for an opportunity to make a difference in 2013? One Body Village can help you achieve that goal in vari-
ous ways. We are always looking for volunteers to help at events, and we already have a few planned. If you live in one
of the locations listed below and would like to lend a helping hand, please contact the designated coordinators for more
information.
July 19, 2014 OBV Musical Play @ Dallas, TX Zender’s House 6 pm—10 pm
OBV will present a “MUSICAL PLAY” with many famous singers: Hiền Thục (from Vietnam), Tam Ca Áo Trắng, Hoàng
Hiệp, Trần Ngọc,... You will be entertained and at the same time informed of OBV works! Thus, the “centerpiece” of the
performance will be the appearance of three OBV children – who will retell their stories!
Please contact Ms. Kim at Lee's Sandwiches Dallas 214-380-2388
VIP: Please contact Ms. Diệu Hương 469-355-5445, Ms. Diệu Thảo 469-463-5295
Invitation only!
July 20, 2014 OBV Musical Play @ Houston, TX Jones Hall 2 pm—6:30 pm
OBV will present a “MUSICAL PLAY” with many famous singers: Hiền Thục (from Vietnam), Tam Ca Áo Trắng, Hoàng
Hiệp, Trần Ngọc,... You will be entertained and at the same time informed of what OBV works! Thus, the “centerpiece”
of the performance will be the appearance of three OBV children – who will retell their stories!
Please contact Ms. Huyền 832-488-7072, Mr. Công 832-867-1093, Khánh Dư 832-419-8936, Mr. Khôi 832-754-5230
700 seats for VIP; 2200 seats for free admission.
Aug 8-10, 2014 Marian Days (Ngày Thánh Mẫu) @ Carthage, MO—Volunteers for OBV are urgently needed
OBV will be present at Carthage, MO to raise awareness on behalf of the child victims of sex trafficking. OBV need volunteers to sell
OBV merchandises such as shirts, CD's, DVDs and other gift items. In particular, we will have DVD's of OBV musical play "The Life I
Left Behind" that was recorded and produced by Thuy Nga Productions.
We are in need of volunteers to help, even if you are available for one hour. Please contact thanhnguyen@onebodyvillage.org
Oct 24, 2014 Annual Fund Raiser @ Houston, TX — “Friday Night Fever”
Dinner, Auctions, Raffle Drawing, CBC Band, Disco Dance. (Visit www.obvhouston.org for more information)
Please contact to buy ticket ($65): Khoa Vinh at 832-654-6243; Yla Hoang at 713-569-4842
Mission Trip:
Part 1 (Vietnam, Cambodia): from morning of 1/8/2015 to morning of 1/17/2015 (begin and ending place: Saigon)
Cost $1000* - includes visa, meals, lodging, traveling, donations to places of visit
We will travel and meet OBV children in both Vietnam and Cambodia.
Part 2 (Vietnam): from noon of 1/17/2015 (at Saigon) to noon of 1/28/2015 (at Hanoi)
Cost $1200* - includes meals, lodging, traveling: air and road transportations
Places to visit: Buon Me Thuot, Nha Trang, Da Nang, Hoi An, Hanoi, Lao Cai and Sapa.
If you would like us to book your flight from Hanoi to Saigon, please pay an additional cost (about $100-120)
(*) exclude airfare from your living country to Vietnam
You can register for both trips or any one. Full payment is due upon registration! There will be no refund, since we pay
for the cost of the trip as you register.
Please contact Thanh Nguyen at thanhnguyen@onebodyvillage.org
If your location is not listed, bring us to your hometown. Contact Father Martino Nguyen Ba Thong at 706-825-3032 or
info@onebodyvillage.org to find out how. We are also looking for volunteers in other areas. Don't hesitate to call or
email us. Be a Voice, Lend a Hand, Make a Difference, SAVE A LIFE!
Hotline in Vietnam: +84.949.754.294
VIET NAM - CAMBODIA - SINGAPORE - LAOS - USA
From:ONEBODYVILLAGE
445SugarGateCourt,Lawrenceville,GA30044
Phone:(706)8253032-Email:info@onebodyvillage.org
www.onebodyvillage.org
TO:
Address:
USA / Head Quarter:
ONE BODY VILLAGE
445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044
Phone: (706) 825 3032 - Email: info@onebodyvillage.org
Cuộc đời cạm bẫy dối gian, khiến cho con một
thời lưu lạc. Cuộc đời nào có xót thương, thân
phận con nhỏ bé dại khờ. Ước mơ thôi còn gì ngoài
tấm thân tiều tụy, lầm lũi bước đi trong muôn nỗi ê
chề. Đêm về bóng tối vây quanh, mỏng manh thân
xác hao gầy, ngày dài đau đớn buồn tênh, có ai
thương? có ai hy vọng? có ai mong đợi mình?
"Con là từng cơn bão tố, ngậm ngùi xâu xé hồn ta.
Con là trùng dương biển cả, hành hạ cào cấu tim ta.
Con là từng cơn lốc xoáy, lùa vào đánh thức lòng ta.
Con là dòng sông thác đổ, cuộn trong trái tim ta".
Và ta là đò đưa con đến mặc dù sóng gió còn kia. Ta
là đò neo bến đậu mái chèo vẫn mãi đong đưa. Ta là
dòng sông lên tiếng mọi người góp một bàn tay. Ta
là đôi bờ kết nối Nhịp Cầu Hạnh Phúc cho con.
Nhịp Cầu Hạnh Phúc cho con với biết bao bàn tay
giang rộng. Nhịp cầu đã đón đưa con thay cho con
một màu áo mới. Ước mơ con sẽ thành, đời sống
con an lành. Người đưa đò vững tay, đưa con đến
bên bờ.
Tác giả: Maria Hồ Ngọc
Nội dung bài hát ĐƯA ĐÒ CHO CON
Chương Trình dạy ESL (English as Second Language) cho các con nhà OBV vào mùa hè 2014
Gia đình OBV xin đón chào bốn thiện nguyện viên, đều đang là sinh viên đại học ở Mỹ:
 Duc Nguyen (Georgia) và Dong-Tuong Van (Connecticut) sẽ dạy ở Lào Cai
 Elizabeth Diem-Van Le (Maryland) sẽ dạy ở quận 9
 James Nguyen (Illinois) sẽ dạy ở Cambodia
Cám ơn các bạn rất nhiều. Mến chúc các bạn một mùa hè thật ý nghĩa bên các con.
One Body Village Newsletter Volume 8
One Body Village Newsletter Volume 8
One Body Village Newsletter Volume 8
One Body Village Newsletter Volume 8

Contenu connexe

Similaire à One Body Village Newsletter Volume 8

Obv newsletter volume 1
Obv newsletter volume 1Obv newsletter volume 1
Obv newsletter volume 1OneBodyVillage
 
四方報越南報116期停刊號
四方報越南報116期停刊號四方報越南報116期停刊號
四方報越南報116期停刊號Abbygail Wu
 
Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11Son Nguyen
 
Bản tin Sống đẹp số 1
Bản tin Sống đẹp số 1Bản tin Sống đẹp số 1
Bản tin Sống đẹp số 1Hoa Sen University
 

Similaire à One Body Village Newsletter Volume 8 (7)

Obv newsletter volume 1
Obv newsletter volume 1Obv newsletter volume 1
Obv newsletter volume 1
 
Issue17
Issue17Issue17
Issue17
 
Issue17
Issue17Issue17
Issue17
 
四方報越南報116期停刊號
四方報越南報116期停刊號四方報越南報116期停刊號
四方報越南報116期停刊號
 
Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11
 
Bản tin Sống đẹp số 1
Bản tin Sống đẹp số 1Bản tin Sống đẹp số 1
Bản tin Sống đẹp số 1
 
Facebook ad w1 august
Facebook ad w1 augustFacebook ad w1 august
Facebook ad w1 august
 

Plus de OneBodyVillage

Obv Newsletter Volume 10 English
Obv Newsletter Volume 10 English Obv Newsletter Volume 10 English
Obv Newsletter Volume 10 English OneBodyVillage
 
Obv Newsletter Volume 10 Vietnamese
Obv Newsletter Volume 10 VietnameseObv Newsletter Volume 10 Vietnamese
Obv Newsletter Volume 10 VietnameseOneBodyVillage
 
Obv newsletter volume 2
Obv newsletter volume 2Obv newsletter volume 2
Obv newsletter volume 2OneBodyVillage
 
Obv newsletter volume 4
Obv newsletter volume 4Obv newsletter volume 4
Obv newsletter volume 4OneBodyVillage
 
One Body Village - Newsletter Volume 7
One Body Village - Newsletter Volume 7One Body Village - Newsletter Volume 7
One Body Village - Newsletter Volume 7OneBodyVillage
 
One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6OneBodyVillage
 

Plus de OneBodyVillage (6)

Obv Newsletter Volume 10 English
Obv Newsletter Volume 10 English Obv Newsletter Volume 10 English
Obv Newsletter Volume 10 English
 
Obv Newsletter Volume 10 Vietnamese
Obv Newsletter Volume 10 VietnameseObv Newsletter Volume 10 Vietnamese
Obv Newsletter Volume 10 Vietnamese
 
Obv newsletter volume 2
Obv newsletter volume 2Obv newsletter volume 2
Obv newsletter volume 2
 
Obv newsletter volume 4
Obv newsletter volume 4Obv newsletter volume 4
Obv newsletter volume 4
 
One Body Village - Newsletter Volume 7
One Body Village - Newsletter Volume 7One Body Village - Newsletter Volume 7
One Body Village - Newsletter Volume 7
 
One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6
 

One Body Village Newsletter Volume 8

  • 1. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 08— June 2014 ONE BODY VILLAGE As we have read articles posted on One Body Village website recently, this season marks the end of the school year and the beginning of vari- ous summer activities. Our OBV chil- dren have done well. One is studying for the TOEFL (Test of English as a Foreign Language) and GMAT (Graduate Management Admission Test). Three are in college. Two are in vocational schools. Several are going to high school next year. Sev- eral have worked hard exceeding ex- pectations and garnering high test scores and accolades despite their past suffering lives and difficult be- ginnings. For children who cannot excel in school due to limited ability or past age limits, they are learning trades and gaining experiences to prepare for future independent gain- ful employment. Those are the activities of our OBV children that we have supported and are proud of. All OBV staff have worked hard with love, patience, and hope to celebrate each win as well as to console each failure. OBV wants the children and each person who comes to know our works that we value each child and believe in each person's worth. Our traditional Viet- namese culture has the following bal- lad to describe a girl's fate: “Thân em như tấm lụa đào, Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai Thân em như hạt mưa sa, Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày. Thân em như chổi đầu hè Phòng khi mưa gió đi về chùi chân Chùi rồi lại vứt ra sân Gọi người hàng xóm có chân thì chùi” literally translated: "I am like a sheet of silk, Swaying in the market not knowing whose hand I will belong to. I am like misty raindrops, One raindrop falls onto the castle, one raindrop falls on the field. I am like a doormat by the side, to wipe the feet wet from the rain, to be thrown outside after used, waiting for the neighbors' feet to wipe if needed" The girls/women know their worth (like silk), their delicate nature (like misty raindrops), but they can also be treated like a doormat for others' pleasure. Their fate belongs to someone else. Their fate is deter- mined by someone else. At OBV, the children are loved and cared for like any other child in the family. Each and everyone of our children is given the opportunity and the support to succeed, either aca- demically or vocationally. They know that at OBV, each of them deter- mines his/her own bright future. At several occasions, I have heard many times people asking why the victims could not run away, or ask for help from their patrons, or just say no. In the next article (page 13), I wrote about some myths of child sex trafficking. Thank you for believing in OBV Mis- sion and works. We cannot do it alone. You are our voices and our hands to make differences in the chil- dren's lives and save them from un- just fates. We need you! Thanh-Tam Nguyen, MD OBV Chair Warmest greetings to Benefactors, Partners, Supporters, Staff, Volunteers, and our children,
  • 2. VIỆT NAM: Thông tin về trẻ bị thuộc đối tượng OBV (Leads received): -----------------------------------------35 Vãng gia (Home visit): ------------------------------------------------------------------------------------------8 Cứu về Nhà OBV (Rescued to OBV home): ----------------------------------------------------------------7 Số lượng Nhà OBV (OBV Locations): -----------------------------------------------------------3 (1 public) Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):------------------------------------ 66 (21 public) Trẻ em tại gia (children supported by OBV at their home): -------------------------------------------7 Huấn luyện kỹ năng sống cho trẻ (Rehabitation training): ---------------------------------------------4 Tuyên truyền nâng cao nhận thức (Awareness events): -----------------------------------------------5 Số người tham gia tuyên truyền (Awareness events attendees): -------------------------------1100 Số lượng các buổi tập huấn (Skill workshop for adults): -----------------------------------------------4 Học viên (Skill worshop attendees): -------------------------------------------------------------------- 150 Tư vấn trực tiếp (in-person counseling): ----------------------------------------------------------------18 Tư vấn trực tuyến (online counseling): --------------------------------------------------------------------4 Tư vấn qua điện thoại (telephone counseling): --------------------------------------------------------58 Tư vấn qua email (email counseling): --------------------------------------------------------------------65 CAMBODIA: Thông tin về trẻ bị thuộc đối tượng OBV (Leads received): -----------------------------------------11 Vãng gia (Home visit): ------------------------------------------------------------------------------------------9 Cứu về Nhà OBV (Rescued to OBV home): ----------------------------------------------------------------5 Số lượng Nhà OBV (OBV Lcations):-------------------------------------------------------------3 (1 public) Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):--------------------------------------18 (8 public) Trẻ trở về gia đình (Children returned to their families): ----------------------------------------------4 Huấn luyện kỹ năng sống cho trẻ (Rehabitation training): ---------------------------------------------7 Tuyên truyền nâng cao nhận thức (Awareness events): -----------------------------------------------1 Số người tham gia tuyên truyền (Awareness events attendees): ----------------------------------20 LÀO: Số lượng Nhà OBV (OBV Locations): ------------------------------------------------------------------------1 Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):-----------------------------------------------------5 SINGAPORE: Số lượng Nhà OBV (OBV Locations): ------------------------------------------------------------------------1 Trẻ em tại Nhà OBV (Children living at OBV home):---------------------------------------------------56 (Working with another local non-governmental organization and the Police — No visitor allowed or only on a very limited basis) DỰ ÁN NAM (BOYS PROJECT): OBV bắt đầu dự án cứu vớt các trẻ nam bị lạm dụng tình dục từ năm 2013, và hiện nay đang giúp đỡ 9 em nam lứa tuổi từ 7 – 13. (The Boys Project started in 2013, and as of May 2014, we have rescued 9 boys aged from 7 – 13). HOẠT ĐỘNG OBV (THÁNG 12, 2013—THÁNG 5, 2014) OBV STATISTICS (DECEMBER 2013—MAY 2014) John Duy-An Nguyen, PhD President www.onebodyvillage.org2
  • 3. Be a Voice Lend a Hand Make a Difference SAVE A LIFE One Body Village – A Non-Profit Organization – EIN: 45-0596188 April 29th , 2014 Greetings, One Body Village and all OBV children would like to extend our appreciation to all attendees, benefactors, partners, and volunteers who helped and successfully organized the Musical Play “The Life I Left Behind” on April 25th, 2014 in Orange County and April 27th, 2014 in San Jose. Your support and participation affirm the works of OBV whose mission is to prevent, rescue, and rehabilitate victims of child sex slavery in SouthEast Asia, and to reintegrate them into mainstream society as productive citizens. All children deserve happiness, smiles and opportunities for a better future filled with hope and love. You are the VOICE of our children! Although we are in the down time of the current economy, your generous contribution in the amount of $50,000 enables OBV to continue our mission and vision. We would like to acknowledge especially the following organizations and guests: 1. Thuý Nga Productions 2. VietFace TV 3. Hội Bác Ái Truyền Giáo Phanxicô Xaviê 4. NQ Jewellers 5. Dao Medical Group & ProCare Pharmacy 6. Ms. Lien Khanh Tran - Manager, Saigon Performing Arts Center 7. Mr. and Mrs. Alan & Cyndi Phú 8. Mr. and Mrs. Phuong Van Dong & Lan Ngoc Luu (Tân Hoàng Hương, Inc.) 9. Ms. Thuy Phan from SBTN 10. MC Minh Phượng, Trọng Thắng and Thanh Thuý 11. Musical Artists / Performers: Tam Ca Áo Trắng, Hiền Thục, Vân Anh, Ngọc Quang Đông, Trần Ngọc, Khôi & Linh, Nguyễn Đức Đạt, Thành Lễ, and dancers. 12. All Volunteers Your financial contributions, love, and prayers are huge incentive for One Body Village to cope with the chal- lenging rough and dangerous stalking! With your assistance and support, we promise to continue our mission of rescuing children victims out of the “hell on earth” and “confining baby cot”! Please continue to partner with us! Once again, we sincerely THANK YOU, and may the Lord’s blessings rest upon you and your families always! On behalf of our children and One Body Village, Father Martino Nguyen Ba-Thong Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 3
  • 4. www.onebodyvillage.org Mới chính thức tham gia OBV được vài tháng, tôi háo hức bay sang Orange County để tham dự buổi nhạc kịch đầu tiên do OBV tổ chức: “Cũng Một Kiếp Người”. Lần đầu được gặp những người trong Hội Đồng Quản Trị mà tôi đã làm việc qua email; được gặp sơ N từ Việt Nam qua; đựợc gặp chị H - nguời không danh không phận cho OBV - nhưng đã tốn biết bao công sức để lo cho chương trình này; được gặp những vị khách mời mà tôi đã trực tiếp gởi thiệp hoặc nói chuyện qua phone… Những gì tôi kể ra đây đều là những câu chuyện từ phía sau sân khấu, bên cánh gà... Sáng thứ Năm (24 tháng 4 năm 2014), cả nhóm kéo nhau đến nhà hát để tập dợt. Không vô liền bên trong được đâu nha, phải chờ người mở cửa dẫn vô, phải đeo bảng tên (name tag) thì họ mới biết mình là ai mà cho vô trong nhà hát. Cha Thông cùng các anh chị chuyên môn ánh sáng, kỹ thuật tất bật công việc của họ. Đám tôi (4, 5 OBV staff) chỉ đứng xa xa ngó chớ đâu có "phần" để biểu diễn gì đâu mà phải tập với dợt. Đang tính than thở thầm: "ca sĩ, diễn viên, những người dính tới biểu diễn mới cần tập dợt. Tại sao họ bắt mình ở nhà hát này để làm gì?" thì tôi đã bị giao việc: phân phát name tag cho từng đối tượng; vì không những hôm nay, mà ngày hôm sau họ cũng phải cần name tag. Ha, thế là tôi có dịp ngó mặt để hỏi tên rồi! Hiền Thục, ba chị trong Tam Ca Áo Trắng thì dễ nhận ra rồi. Còn những người khác thì ... từ từ họ cũng tìm đến tôi mà khai tên! Có em trai kia đóng vai Linh Mục Nguyễn Bá Thông đến hỏi name tag. (Ban đầu em tưởng em nổi tiếng nên khỏi cần name tag, ai dè em cũng bị la vì thiếu, nên em mới tìm tôi!) Không có cái nào có tên của em, nên tôi đưa em tag trống để em tự viết tên vào. Tôi đùa: "Em viết tên cha Thông vô tag hén?" Em trợn mắt ngó rồi cười: "Thôi, em không dám đâu!" Vài staff có xe thì chia nhau ra đi mua tùm lum thứ linh tinh: nước, napkin, ly, thức ăn, bao thư cho donation... Đến trưa, có anh chị chủ nhà hàng THH đài thọ thức ăn trưa và chiều cho 2 ngày. Wow! Cám ơn, cám ơn THH đã giúp đỡ OBV về khoảng ăn uống lẫn tiền bạc này! Nhóm tôi phụ các việc vặt, phụ đem đồ từ xe vô trong phòng... Không có gì làm, thì tôi ngồi ở hàng ghế dưới sân khấu coi. Mà cũng chả có gì coi, vì ánh sáng, âm thanh, phong màn còn phải chỉnh sửa công phu, chớ có ai hát hò, đóng kịch gì đâu mà coi! Thế là tôi ngồi hóng chuyện, ngồi ngó mấy cô ca sĩ và sơ N. Họ từ VN qua, trái giờ không ngủ được. Lúc này đang là ban đêm của họ, mà họ phải tập dợt nguyên "đêm" chắc là thảm lắm! Vậy mà khi bước ra sân khấu hát, mặt ai cũng hớn hở, miệng nào cười cũng tươi! Phục thiệt! Nghĩ đến cha Thông: Cha bay tùm lum, thiếu ngủ tá lả, công việc lu bu, nên lúc nào cũng quậu quọ! Ngó Cha vừa làm biên tập viên, vừa làm đạo diễn kiêm nhiều thứ nữa mà tôi không biết gọi là gì. Cha khó chịu lắm, ngó cái dây đeo của name tag và chê không có profes- sional (Trời, tụi này order nguyên 1 Hậu trường chương trình Nhạc Kịch Thử nghiệm ánh sáng Lần đầu tiên OBV tổ chức một chương trình hoành tráng tại California vào ngày 25 và 27 tháng 4, 2014 www.onebodyvillage.org4
  • 5. bộ nó vậy chớ bộ!!) Cha bắt phải mua dây khác! Thế là tôi có thêm nhiệm vụ: đi tìm từng người đi đổi dây name tag mới! Đang ngồi ở sofa trong phòng hậu trường (green room) tán dóc, thì bị mấy anh đạo diễn bắt đứng lên, vì họ cần khiêng sofa, bàn ghế ra ngoài sân khấu để chạy cảnh tập dợt đóng kịch. Thiếu người khiêng, nên đám đàn bà con gái tụi này phụ khiêng luôn. Thậm chí 1 anh OBV staff cũng bị lôi ra đóng tạm vai waiter luôn! Coi tập dợt chán thiệt, vì cứ bị cắt đoạn hoài. Nhưng rất khâm phục các diễn viên, ca sĩ, nhạc sĩ, vì họ bị diễn tới diễn lui, hát đi hát lại mấy lần mà lần nào cũng vui tươi hứng thú như lần đầu! Chị L (chủ nhà hát) tất bật đi tới đi lui dọn dẹp chỗ này, kê lại cái bàn kia. Phòng ở hậu trường có chút xíu, mà nào chứa đàn piano, chứa bàn ghế giường để rinh ra rinh vô đóng kịch… Đã vậy đám tôi (vừa staff, vừa ca sĩ, diễn viên) đứng ngồi ăn uống ngổn ngang, nên choáng chỗ, chắn đường ra vô tùm lum. Chị L nhắc nhỏ bọn tôi: "Mấy em chịu khó dọn dẹp rác nha. Nhất là mấy hàng ghế ngồi dưới sân khấu đó!" Phải rồi a! Hầu như mỗi người ai cũng cầm 1 chai nước đi vòng vòng, ngồi tùm lum, thì dĩ nhiên là sẽ ... để lại "vật kỷ niệm" chớ! Thế là đám tôi mỗi đứa cầm một bịch ni-lông đi lượm rác! Đã vậy sau bữa ăn, thùng rác trong phòng đầy ngập. Lụi cụi khiêng ra thùng rác lớn phía ngoài. Nhấc bịch rác lên thì eo ui, nước đổ dưới đáy thùng... Lại "phải rồi!" vì nào nước juice, nào cà phê, nào nước lạnh, còn chưa kể đến nước mắm từ món bánh cuốn ... Cứ cái gì thừa là bỏ vô thùng rác mà! Đem cái thùng vô, hỏi chị L có bịch rác nào khác không? Chị đi kiếm hơi lâu! Vì bình thường mấy vụ này có lao công họ lo. Nhưng giờ này không có họ, nên chị cũng chả biết chỗ đâu mà tìm! Thiệt là áy náy vì đã làm rộn cái nhà hát của chị! Đến chiều tối rồi cũng xong ... phần ở nhà hát. Bọn tôi kéo nhau đến nhà anh chị T. họp hành. Mỗi năm họp 1 lần, và lần này tận dụng có chương trình nhạc kịch, cả nhóm có dịp gặp nhau nên họp luôn! Mà có được yên ổn họp hành đâu! Việc cho chương trình nhạc kịch còn làm không hết, nên 2 nhóm khác nhau bàn cái này, nó xọ cái kia! Ỏm tỏi! Anh T. đi ra đi vô mà cứ bị sơ N. ngồi vướng nên nói: "Sơ ngồi xích vô chút đi! Sơ đưa đò riết rồi, nên ngồi kiểu đó quen luôn hén!" Tôi chả hiểu tại sao anh nói thế!! Tội Sơ lắm lắm luôn! Nguyên ngày nguyên đêm hôm qua Sơ không ngủ được chút nào vì trái giờ. Tối nay Sơ đừ mem, mà có được đi ngủ đâu! Ngồi chờ họp, mà cứ bị gián đoạn tùm lum. Khi họp xong thì face-time với nhà OBV ở VN để quay clip cô ca sĩ H. giải thích lý do không qua Mỹ biểu diễn được. Sơ cũng nán lại đó trò chuyện với các con. Tôi hỏi sao Sơ không đi ngủ đi? Sơ đáp: "Sơ muốn gặp mặt các con cho đỡ nhớ!" Hồi trưa tôi có tranh thủ hỏi vu vơ với Sơ: "Sơ ở với cả chục đứa con 24 tiếng một ngày, mệt dữ hén? Mấy đứa con có dễ dạy không Sơ?" Ngập ngừng, không biết bắt đầu thế nào, Sơ tâm sự: "Các con đủ mọi lứa tuổi, nhiều hoàn cảnh và nhiều tính cách khác nhau. Trước khi vô nhà OBV, các con có được học hành giáo dục gì nhiều đâu. Đã vậy mỗi đứa còn có một niềm đau không gột rửa được. Nên Sơ chỉ biết cố gắng hết sức thôi!" Sơ không cần giải thích nhiều tôi cũng hiểu... Tôi chỉ có 2 đứa con, nuôi dạy từ bé mà còn trầy vi tróc vẩy; nên thấm tháp gì với sự cực thân nhọc trí của Sơ!! Sáng hôm sau, khi xong buổi lễ ở nhà anh chị T., cả đoàn lại tiếp tục đến nhà hát tập dợt đợt hai. Bước vô phòng ở hậu trường (bọn tôi chỉ tập trung ở đó thôi), thì piano đã được dọn đi, nên trống được 1 khoảng. Bàn ghế cho vở kịch (chị H. đã mượn từ cửa hàng bán nội thất) thì xếp ở góc riêng. Đáng lẽ bọn tôi không được ngồi, nhưng Bận rộn, thiếu ngủ ... nhưng vẫn luôn tươi tắn Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 5
  • 6. hôm qua bọn tôi không những ngồi mà còn để đồ ăn trên bàn nữa!! Thùng rác còn có kèm theo mấy bịch rác! Lại áy náy đợt hai vì sự chu toàn của chị chủ nhà hát! Lại ăn, uống, dọn dẹp và lượm rác! Nói chớ cũng có ngồi coi tập dợt. Ngó thấy Hiền Thục ngồi phía dưới nghe bài hát nào đó mà sao nước mắt nước mũi chảy ròng ròng. Cha Thông chọc ghẹo: "Ngộ ghê ta! Bài ‘Nhật Ký Của Mẹ’ thì Hiền Thục không khóc, mà lại khóc bài này là sao ta? Con khóc lộn bài rồi!” (Sorry, tôi chả nhớ bài đó là bài nào!) Coi vậy mà cổ dễ xúc động ghê! Coi cô Vân Anh đánh đàn thì quá tuyệt! Dân “điếc” nhạc như tôi tuy nghe không hiểu, nhưng lại không cảm thấy chán! Đến phần trình diễn của Tam Ca Áo Trắng, cái bậc gỗ tam cấp cho ba cô ngồi hát màu nâu đen. Ai đó đã dán giấy trắng ở mặt trước của bậc gỗ. Anh chuyên viên kỹ thuật thâu hình (chắc là vậy) phán ngon ơ: "phải sơn trắng hết cái này lại!" Thế là một anh thiện nguyện viên chạy về nhà lấy cọ và thùng sơn thi hành nhiệm vụ. Sơ N. lục mấy tấm hình trong iph- one cho bọn tôi coi.. Té ra Sơ đi tu từ lúc còn trẻ măng. Có tấm hình giả trai (chắc đóng kịch chi đó), có tấm lúc mới 18 tuổi mà đã mặc áo nhà dòng. Các chị trưởng nhóm bàn bạc, phân chia vị trí cho nhóm tiếp tân, nhóm bán áo, bán CDs. Đến 5pm, bọn tôi thay áo dài chuẩn bị. 6pm mới mở cửa, mà 5pm đã có lác đác người đứng chờ ngoài cửa rồi! Lần lượt các cô các bác của Hội Bác Ái Truyền Giáo Phanxico mặc áo dài đồng phục đến giúp tiếp khách. Đồ ăn nhẹ (cho khách) được đưa đến. Một nhóm trẻ trẻ khác lo bày áo và CDs để bán. Chao ôi, gần ba mươi vol- unteers đã đến giúp! Có cả đài truyền hình, truyền thanh đến nữa thì phải! Khách xếp hàng, rồi lần lượt vô ... Chương trình này không dành cho trẻ em (vì nội dung không thích hợp), nhưng có 2, 3 người dẫn con nhỏ theo. Cha Thông đã đích thân giải thích cho họ và tìm ra cách giải quyết ổn thỏa: nhắn người nhà lên rước em nhỏ về. Chiều thứ Sáu, giờ kẹt xe, nên họ bị chờ hơi lâu! Cũng may người nhà đến vừa kịp lúc show chuẩn bị bắt đầu! Trường hợp khác gay cấn hơn: Có một gia đình từ San Diego dẫn theo hai đứa con trạc tuổi 8 và 12. Họ không thể gởi con cho ai được. Thế là đành để em lớn canh em nhỏ ở phòng tiếp tân (greeting area), cha mẹ em thì vào trong coi show! Cũng may là có thức ăn và nước uống cho 2 em. Lần sau chúng tôi sẽ rút kinh nghiệm thông báo điều đó lên cả poster và thiệp mời, chớ không chỉ post lên website. Mấy tháng ròng rã chuẩn bị, mấy ngày cực khổ tập dợt, giờ thì chương trình cũng chính thức bắt đầu ... Đúng là khác hẳn!! Bọn tôi được ngồi chễm chệ như mọi khách mời khác, coi từ đầu đến cuối chớ không phải chạy tới chạy lui lăng xăng trong buổi tập dợt. Ngó chung quanh xem khách có ngồi đầy hàng ghế không, thì tôi phát hiện ra cha Thông, chị H., và vài người nữa trong ban tổ chức đã đứng ... suốt chương trình! Dĩ nhiên họ có thể ngồi để nghỉ chân, nhưng trách nhiệm của họ lớn quá, và tôi đoán họ muốn đứng, muốn tự chịu khổ để tầm nhìn được xa và rộng hơn! Họ vẫn luôn là người cực khổ nhất trong mọi hoạt động của OBV. Giờ mới nghe được hết trọn vẹn lời giới thiệu của MC. Tôi thực sự bất ngờ biết được Sơ N đã viết bài hát "Đưa Đò Cho Con". Ôi! Viết tùy bút, viết thơ thì nhiều người có thể làm được. Nhưng viết nhạc thì ... thuộc lại cao siêu hơn 1 tí rồi! Rất khâm phục tài và đức của Sơ! Giờ thì tôi đã hiểu câu nói đùa của anh T. (Lời bài hát được đăng ở trang cuối) Thả hồn vào bài nhạc, dù chỉ là tập dợt Ban tiếp tân với đồng phục áo dài www.onebodyvillage.org6
  • 7. Chương trình gồm có các tiết mục gì? Xin đón chờ DVD của chương trình do trung tâm Thúy Nga phát hành. (*) Kết quả thành công! Và chắc chắn là hơn cả mong đợi vì cha Thông đã nhảy cẫng lên, rồi chạy vòng vòng la toáng: "thành công rồi, thành công rồi!" Cả ngày hôm đó Cha không ăn gì, chỉ uống chưa tới hai lon soup; cũng đủ thấy sức mạnh tinh thần nó kỳ diệu ra sao! Khách nán lại chụp hình, mua áo, mua CDs, donate … Tụm năm tụm ba trò chuyện, một anh nói với tôi: “Chương trình hay lắm! Lần đầu tiên anh nghe nhạc trẻ trẻ mà lại thấy hay. Anh từ hồi nào tới giờ chỉ nghe Thánh Ca và nhạc Trịnh không hà! Mỗi bài hát, tiết mục đều có mỗi ý nghĩa, xâu kết với nhau với một nội dung sâu sắc! Anh rất là thích!” Yes, cha Thông đã thành công với thông điệp nhắn nhủ và cám ơn; gửi tới từ những người chưa biết cho đến các vị ân nhân; từ thế hệ lớn tuổi cho đến lớp trẻ sinh ra và lớn lên ở Mỹ. Những câu chuyện có thật đã được kể bởi các nhân chứng và nạn nhân. Một cuộc đời thật đã được dựng lên thành vở kịch, xen kẽ với những bài hát, tiếng đàn và lời tâm sự của những người đã và đang trực tiếp nuôi dạy các con - những nạn nhân đã được OBV cứu. Bọn tôi quay lại hậu trường để thay đồ và chuẩn bị dọn dẹp. Một OBV staff vì bận con nhỏ, nên chỉ quanh quẩn ở hậu trường suốt buổi, và em đã một mình âm thầm dọn dẹp sạch hết. Các hàng ghế ở sân khấu, thì đang có chị lao công làm việc. Ôi, cám ơn! Dù chỉ là những việc rất nhỏ nhặt, nhưng chúng tôi luôn cần những “một chút” đó! Các con nhà OBV vẫn luôn tri ân những đóng góp của quý vị, dù chỉ là “một chút!” Nếu bạn coi được cuốn DVD “Cũng Một Kiếp Người”, thì bạn đang thưởng thức một sản phẩm hoàn hảo. Nếu hôm đó bạn tham dự trực tiếp buổi nhạc kịch, thì có thể bạn đã chứng kiến những sự cố, vấp váp … nhưng rất thật và đầy thú vị mà DVD có lẽ sẽ cắt xén. Riêng tôi (đại diện ban tổ chức) và những người volunteer đã có dịp chứng kiến từ phần hậu trường đến lúc kết thúc, thì cảm giác hạnh phúc nhân lên rất nhiều khi thấy khán giả cảm nhận được thông điệp của chúng tôi. Họ đã khóc khi nghe Bác Sĩ Thanh Tâm nghẹn ngào kể về những tổn thương tinh thần và thể xác của các nạn nhân; đã bật cười khi nghe Tiến Sĩ Duy An kể lại câu chuyện gia nhập gia đình OBV; đã ngỡ ngàng khi nghe Cha Thông lí lắc trổ tài ăn nói. Là người trong cuộc, chúng tôi cũng đã khóc, cười và ngỡ ngàng gấp nhiều lần trên con đường đầy chông gai mà OBV đang tiến tới. Hoàn tất chương trình đêm thứ nhất, cả đoàn lại khăn gói đi San Jose diễn đêm thứ hai. Chương trình này trùng vào dịp Lễ Phong Thánh cho Hai Đức Giáo Hoàng nên lượng khán giả hiện diện ít hơn số lượng vé bán ra. Mặc dù vậy, chương trình cũng được diễn ra đầy cảm xúc và không ít người phải bật khóc khi hiểu được nỗi đau của các con nhà OBV. Hãy đồng hành cùng chúng tôi! Hãy là người tham gia, chứng kiến những sự thật, những bí mật của “hậu trường” gia đình OBV, thì bạn sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc lẫn đau đớn khi đón được một đứa con về nhà, khi nhìn thấy nụ cười, và nghe được những tâm sự của các con… 5-2014 TN (*) Muốn biết thêm chi tiết, xin quý vị liên lạc info@onebodyvillage.org Sân khấu lộng lẫy Thành công rồi! Mừng quá! Cám ơn!!! Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 7
  • 8. SAVE A LIFE - $2,000 a year Save a child’s life with this complete package. For $2000 a year, your sponsored child will be provided with medical care, clothing, education, and behavioral rehabilitation. You will be given the opportunity to establish a long-term relationship with your sponsored child, starting with a wel- come packet that contains a photograph, biographical in- formation, and a detailed description of your sponsored child. You can correspond with your sponsored child. At the end of the year, you will have the option of sponsoring the same child again. MAKE A DIFFERENCE - $900 a child a life time! Give a child the necessary tools to make a di-erence in his or her own life. For the child going through a transition stage, such as attending college or starting a job, $900 a year covers tuition fees, uniforms, transportation assis- tance (such as the purchase of a scooter), and/or vocation- al training. LEND A HAND - $1 a day, $365 annually Education is an integral solution for every child's future. This package provides educational assistance for the child. $365 covers tuition fees, school supplies, and uniforms for a year. BE A VOICE - $150 This donation will help One Body Village raise awareness of child sex slavery and implement prevention programs throughout Southeast Asian countries. CỨU MỘT CUỘC ĐỜI: $2,000 Mỹ/năm Chương trình trọn gói - Cứu cuộc đời của một trẻ nhà OBV. Là người tài trợ hoàn toàn cho một trẻ nhà OBV với số tiền tài trợ 2000 đô la Mỹ một năm, bạn sẽ là người đỡ đầu của trẻ. Số tiền bạn tài trợ đảm bảo cho trẻ được chăm sóc từ quần áo, học tập, y tế đến việc phục hồi chấn thương tâm lý. Bạn sẽ có cơ hội thiết lập mối quan hệ bền vững với trẻ bao gồm: cung cấp hình ảnh, thông tin về trẻ trong suốt quá trình là người bảo trợ cho trẻ. Và bạn có thể trao đổi thư từ, nói chuyện trực tiếp với trẻ. Vào cuối mỗi năm, bạn có quyền lựa chọn tiếp tục hỗ trợ cho trẻ hay không. TẠO NÊN SỰ KHÁC BIỆT – $900 Mỹ cho một hành trang tái hòa nhập cuộc sống của một trẻ nhà OBV! Với gói hỗ trợ này, bạn cung cấp cho trẻ công cụ cần thiết để làm hành trang tái hòa nhập cuộc sống. Đối với trẻ đang trong giai đoạn chuyển tiếp; ví dụ, thi đại học/cao đẳng hoặc kiếm việc làm, với 900 đô la Mỹ là bạn đã cung cấp một lần cho trẻ học phí một năm hoặc đồng phục một năm, hoặc phương tiện di chuyển (như hỗ trợ mua xe máy), hoặc chi phí học nghề một năm. CHUNG MỘT BÀN TAY - $1 một ngày, $365 mỗi năm Học tập là một giải pháp không thể thiếu cho tương lai của mỗi trẻ nhà OBV. Tham gia vào gói hỗ trợ này, bạn sẽ là người bảo trợ cho việc học của một trẻ trong một năm. Với 365 đô la Mỹ từ bạn, sẽ đảm bảo trẻ được đến trường, được cung cấp đầy đủ dụng cụ học tập và đồng phục trong một năm. GÓP MỘT TIẾNG NÓI - $150 Khoản đóng góp này sẽ giúp Tổ chức Một Thân Hình thực hiện các chương trình nâng cao nhận thức và ngăn chăn tệ nạn nô lệ tình dục trẻ em khắp các nước Đông Nam Á. Please make checks payable to One Body Village All donations are tax deductible Thanks for your generosity ONE BODY VILLAGE 445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044 Phone: (706) 825 3032 - Email: info@onebodyvillage.org
  • 9. Reunited and It Felt So Good I've never had a family reunion before, but seeing the girls again would be the next best thing to me. Throughout the year, I’ve worried about the exact moment that I’d see them again and it would not be as impelling as I imagined it to be. Perhaps they wouldn't re- member who I am? What if I forgot their names? What if we didn't "click" this time? All of these tor- mented emotions of doubt cycled in my mind as we took an hour bus ride from the center of Ho Chi Minh City to the girls' private home. I waited (impatiently) for the girls to return from school. My heart was pounding, my palms were sweating. The unforgiving heat add- ed to my anxiety. Alas, our group decided to meet the girls halfway from their walk home from school (merely a 10 minute walk from home). I was delighted to see three of the girls that I had met last year, yet only one of them remembered my name! I wasn't offended. As I said in last year's posts, I recognized that the girls have changed my life more than I could ever influence theirs. D. right away remembered me and instantly recalled our adventures from the previous year, like going to the beach, staying at the resort hotel, and collecting shells. C.L. looked at me with bewilderment, and suddenly, she recalled how I displayed their sea shells in a jar in my room. I realized, at that mo- ment, that it was more meaningful for the girls if I treasured the gifts that they gave me than spoiling them with materialistic things. M. shied away as she could not recall who I was. Thuy (left), a family doctor from Seattle is spending 6 months in Vietnam with her husband, Jesse, doing very good work for OBV. Sister Ngoc (right) has spent the last 4 years of her life taking care of the girls 24 hours a day, 7 days a week, 365 days a year. She's one in a million! M. who could not remember my name looked very sporty coming home from school. M. with her hair down and bonding dur- ing karaoke! First time I met Th. this year! C.L. always has the biggest smile! My dearest T. who was rescued last year. She had to be tested for HIV as one of her regular clients is a known positive. I am happy to report she is happy and healthy! She struggles with learning but is always sweet and smiling! Angela joined mission trip in Jan 2013, and she was happy to reunite again in Jan 2014 Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 9
  • 10. Like any other family reunion, often you got to meet the family mem- bers you've never seen before (or so I would reckon from watching movies). This time, I met a new girl named T. At our first glance, she seemed intimidating. Perhaps it was because she was older than the oth- ers. The older ones were more diffi- cult to sway with gimmicks and toys. I often caught her staring at me from across the room with in- quiry and disproval. It was as though she was sizing me up. Was I worthy? Or was she scared? I offered a shy smile, and to my con- tent, she often returned one but kept her distance. We were two fools throwing and catching smiles for two days! Finally, she ap- proached me on the second day and asked to braid my hair. I yearned for their love and attention as much as they wanted mine. I joy- fully agreed and it was rainbows from then on. I brought balloons and origami play with the younger girls. Like I said, they were much easier to sway. They were very much glowing with their innocence, joy, naivety, and longing for affection. Their energy often overwhelmed me... in a good way! It took no time for us to bond. This was what family reunions must be like! Without hesitation, they even warmed up to Andrew who was a) a male and b) a foreigner who did not speak Vietnamese at all! M. in particular took the oppor- tunity to practice her English with him. Adorable! Even during play, the girls were respectful to each other, they shared with one anoth- er, and they assisted each other. They just melt my heart in every way possible. Th. braiding my hair. She is very good at it! I'm so pampered! D. and T. working at the OBV clothing store that only opened 6 months ago! They are the oldest sisters of the home. K.Y. (left) only finished second grade for reasons beyond my knowledge. She struggles every day with simple math and does medial tasks at the OBV clothing store. Q. (second left) testified in court to put more than 50 men in jail in a Sin- gapore sex trafficking ring! We went to the market to cook the girls a delicious dinner. Well, others cooked while I played. The girls waiting patiently for dinner. They help us set up the table without being asked to do so. They serve us and each other first be- fore they start to eat. And in the end, the girls clean up everything. They amaze me in every way. Father called my balloon animals and origami a clever "scheme" to grab the girls' attention. No argument there! M.A. was very quick to learn! www.onebodyvillage.org10
  • 11. It got easier for me to put aside their past and focus on the fact that they were just children who wanted to have fun. I remembered the feel- ing a constant knot in my heart when I fixated on their tragedy ra- ther than their vibrant future. I have grown to appreciate that they need- ed my positive support, not my pity. They were not pitiful children. They were the most bright and beautiful children I have ever met. That was not to say that I was naive to their struggles. I learned of H. who just recently joined our OBV family from Hanoi. Like any other teenager struggling with the quest of love, acceptance, identity, and self-worth, she was further bur- dened by a shameful past. She suffered what I believed was a psy- chotic break when she believed that her peers learned of her years of sexual abuse. She hopped on a bus (even though her school was steps from home), travelled to the other side of the city, and sat at a bus stop for hours. She did not remem- ber where the OBV home was or who her OBV family was (including Father Martino). All she could re- member was her old telephone number in Hanoi. She spent two days isolated herself in her room trying to recover from this amnesic episode while our group was vis- iting. I also learned of Th., who was res- cued from Cambodia. Living her life without knowing her parents, her real name, or her birthday, she was passed around from shelter to shelter with the name, "Th". Being one of the only Catholics in the house, she did not receive commun- ion. At merely 11 years of age, she explained to Father Martino that she was not worthy of communion, because she had betrayed the 6th commandment "Thou Shall Not Commit Adultery" and she could not forgive herself. What a sin! Not against Th., but against the adults who had led her to believe that she had consented to sex! It was not her wrongdoing! It was rape! My blood boiled once again. I recognized that many of the girls suffered from depression, anxiety, PTSD, adjustment, and personality disorders. I could see it more-so now that I have gotten to know them better. Some were emotional- ly labile while others could be ma- nipulative to obtain the attention they wanted (and perhaps rightfully deserve after years of abuse). They were by no means normal girls. They will never be normal. They have been robbed of such normali- ty. What a god-awful crime. Feb 2014 Angela (Trang) Cutie pose before school the next day. My favourite part of the trip was walking the girls to school. I never had younger siblings so this was my chance! Even as the girls part us to school, they looked and waved at least 5 times after entering the school gates. Andrew helped Th. make an origami flower and she loved it. We all left our hand print on the wall in a shape of a tree to sym- bolize our love for the girls and for their growth and maturity. Even if we save one girl at a time, that's one less innocent life to be abused and tortured by society. Every life counts. Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 11
  • 12. In Phnom Penh, Dec 04, 2013 My first two duties for OBV were teach- ing the OBV Vietnam and Cambodian girls Krav Maga and assisting OBV with marketing and communications. My du- ty involved performing undercover pros- titution investigations. The goals of the investigations were sim- ple: 1) Track down areas where under- age prostitution is occurring, and 2) col- lect information for further investigation and reporting to other organizations and authorities. Below was my very first report sent to Fr. Martino and OBV leadership after my first investigation. The OBV Cambodia house is away from the main tourist attraction area, and any bars etc. Near the OBV house will most likely be staffed with girls who only speak Khmer, no English. Similarly, there probably won't be Vietnamese girls, since they don’t speak Khmer. The hotspot for prostitution was natural- ly in the tourists areas, which is along the river and close to the night market. A tuk tuk driver told me that there would be Vietnamese girls along 104 Street (also in the tourist area), in bars “Big Mama” and “Smile Girl”. I checked out both. I found one half-Viet/half- Cambodian in “Big Mama”, none in “Smile Girl.” The same tuk tuk driver said that he gets ask for young girls a lot, and he insisted that it was much harder to find them since the crackdowns on brothels. He said I might have more luck at 104 Street, as some of the girls working there might be younger and work with- out proof of age. “Big Mama” looked like they had a cou- ple of younger girls working there. I spotted a couple of young looking girls playing pool in the upstairs billiard room. My half-Viet companion said they were 25, I didn't believe it, but I wasn't up close to get a better look. “Smile Girl” had one or two girls who looked 18 or slightly older, but no obvi- ous kids. We went out at 9:00 PM on Wednesday, which apparently was already much too late for activity. I was either the only guy or one of two or three guys in the bar. It was hard to have a conversation and ask for young girls when I had 2-4 bar ladies hovering over me. I solicited one bar lady to spend the night with me. She quoted $50. I didn't ask what that included, but since she was spending the night, I gather it was open-ended. In HCMC, Dec 30, 2013 Finding Location While Fr. Martino was getting checked-in at the airport, Phu (driver) took a quick scouting drive in the area around the airport to see if there were any areas where prostitution might occur. Once checked-in, Fr. Martino and I boarded the car, and Phu took us to an area close to the airport. After 10 min of driving around, we de- cided to check out Hotel Hoang An, a hotel that provides hourly rentals. Entering Location I played the role of Fr. Martino's foreign boss, and Fr. Martino played the role of local employee for my company who was tasked with finding me a lady for the hour before my departing flight. My instructions were that I was not al- lowed to speak Vietnamese, and that I was to get the basic information of my girl (name, age, and phone number) Fr. Martino talked to the male attendant of the hotel, in his early 40's. He ex- plained our situation (as mentioned above) to the attendant. The attendant booked us two rooms, both to be used for an hour. He gave us instructions to go into one of the rooms and wait for him to bring in a girl for us to decide 'yes' or 'no.' We entered my room, and waited for the attendant to bring a girl. Fr. Martino explained that I was to reject one or two adies so as to appear as picky patron, but that no matter what I was to say 'yes' to an option eventually. Fr. Martino also instructed me to get her phone number. After around five minutes, the attendant brought the first girl, and I declined. After around another five minutes, the attendant brought in another girl, and I accepted for the sake of time. The girl I picked was named "Kim." She did not speak English, except that she was able to tell me that she was 20 years old. Using pantomimes, I got her phone number. Kim showered, presented a condom, and offered sexual services. I refused, much to her surprise and confusion. After awkward stares and struggles around language barrier and innocuous flirting, the hour ended. I paid 800,000 Vietnam dong (VND) for the fee, and 200,000 VND for the tip. She left after being paid. Missed Opportunities Not speaking Vietnamese limited my ability to capture more information Not rejecting more girls to see if the attendant would bring in younger girls for us to collect data on child prostitu- tion in the area. Closing Thoughts My investigation didn't yield any helpful information about child prostitution. We did confirm that prostitution of the regular kind exists in this area and that an hourly hotel could provide the ser- vices on demand. A reputation with the attendant and a repeat visit might open up the oppor- tunity for us to request younger girls. However, with the crackdown in under- age prostitution and the demand for young girls in Cambodia, I was not exact- ly sure we would be able to find much in the area. I should speak some Vietnamese next time so as to make the most of our my hour with the woman. Since I would not partake in sexual services, speaking Viet- namese might help to reduce the confu- sion and create a more productive rap- port. Jesse Robbins Prostitution Investigation Recapitulation www.onebodyvillage.org12
  • 13. Myth 1: Child sex trafficking is the only form of Human trafficking. According the the United Nations Office on Drugs and Crimes, human trafficking involves "the exploitation of the prostitution of others or oth- er forms of sexual exploita- tion, forced labor or ser- vices, slavery or practices similar to slavery, servitude or the removal of organs" in humans. Child sex trafficking is the sexual ex- ploitation of children. Myth 2: Child sex traffick- ing only occurs in develop- ing SouthEast Asia. Child sex trafficking occurs every- where across the five continents, from rich to poor countries, from cities to the rural areas, and patron- ized and perpetuated by the rich, the poor, the educated, the labor- ers, the powerful, the governmen- tal and non-governmental workers, by relatives, acquaintances, or strangers, and out of economic ne- cessity or greed. Myth 3: Child sex trafficking only occurs in poor people. Eventhough the poor, the unedu- cated, the marginalized, the disad- vantaged, the homeless, the illegal, the undocumented people are at higher risks, anyone of any gender, nationality, age, socioeconomic background can become a vic- tim. Sex trafficking and child sex trafficking occur in underground as well as legal establishments, in ho- tels, brothels, or at truck stops and drug houses. Myth 4: If victims are not physical- ly forced, then victims want to be involved in sex trafficking for its benefits. While coercion can be in the form of physical force, ie, beating, tor- ture, restraint, other forms of coer- cion can be as terrifying and detri- mental, such as psychological threats against victims or their fam- ilies, isolation, withdrawal of food, sleep, daylight, or association with other people, or drugs inducement to disassociate or produce altered mental states. Pimps would punish victims if they do not meet the daily quota of money earned. So victims have to smile, to entice, to do whatever asked so they can bring in more money, or more money with less works to avoid negative conse- quences. Also, if pimps pay for cos- metic surgery to improve earning potential, pimps would deduct that cost from the money that victims earned. Myth 5: Victims can run away or ask patrons for help to escape. Victims are usually brought to unfamiliar locations with unknown people. Most of the time, children are not aware of their physical loca- tions due to their develop- mental levels, and are forced to depend on their abus- ers. Rarely, children come to love their abusers as the abusers are the only people that can grant them punishments or reprieve. Pimps can also trick children or adult vic- tims into trusting the patrons to escape, and only to find out that they were deceived and would re- ceive more mistreatments and pen- alties. Because of this lack of trust, self-blame (ie, I am punished be- cause I did not listen to com- mands), or traditional karma belief (ie, I owe others in my past life; therefore, I am paying off my debt in this life), it is hard to know who are the victims, and it is hard for the victims to come forward. Dr. Thanh-Tâm Nguyễn Five Myths of Child Sex Trafficking Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 13
  • 14. Hoạt Động Sáu Tháng Qua Tại Nhà OBV Cambodia Sáu tháng trở về đây, nhà OBV Cambodia có 7 bé cũ và 1 bé mới. Như vậy là có 8 bé tất cả. Thực ra nhà OBV đã nhận về 5 bé nhưng số bé ở lại chỉ có 1, còn 4 bé đã ra về. Trong số 4 bé ra về, có 1 bé được chuyển về nhà OBV Việt Nam, lí do vì bé đã trốn qua Cambodia để tránh bị mẹ bán nhưng sống nơi đất khách lại không biết nói tiếng Khmer, cùng thời điểm đó, ba của bé có ý định quay về Việt Nam để sinh sống và kiếm việc làm. Do đó, bé đã theo ba quay về VN và xin được về Nhà OBV VN. (Trường hợp của bé “Hương”, xin đọc thêm ở trang 16). Hai bé còn lại đã vào độ tuổi 15, 16 tuổi cảm thấy không thích hợp với đời sống chung theo nề nếp của nhà OBV. Các bé chỉ muốn được tự do vui chơi như còn ở nhà, cũng không muốn học căn bản chữ viết Khmer trước khi học nghề do OBV Cambodia định hướng. Do đó, 2 bé đã xin được quay về nhà. Còn 1 bé còn lại chỉ vừa vào nhà được 1 tháng, do tâm lý không ổn định, sau Tết Cambodia gia đình đã xin phép cho bé không quay lại nhà OBV. Bé mới còn lại cho dù lúc đầu cũng có nhớ nhà, nhớ ba mẹ, rồi thấy việc học văn hóa lại khó khăn nên cũng có phần chán nản. Bé còn có tật này tật kia không tốt. Thế nhưng chỉ ít ngày là bé thay đổi và hòa nhập rất tốt. Cố gắng học tập nề nếp, nội quy nhà và vui vẻ đến trường. Tuy lúc đầu việc học hành của các bé khá khó khăn, vì chỉ mới tập tành nói tiếng Khmer. Sau đó các bé bắt buộc phải nói tiếng Khmer cả ở nhà lẫn ở trường, mà đi ra đường càng tuyệt đối không nói tiếng Việt. Nhờ đó chẳng bao lâu tất cả các bé đều có thể nói chuyện với nhau bằng tiếng Khmer, đọc kinh bằng tiếng Khmer, cầu nguyện tự phát bằng tiếng Khmer. Ngoài việc học tiếng Khmer, các bé còn tích cực học tiếng Anh. Và đây là lớp học tiếng Anh của các bé tại nhà OBV, mỗi ngày học 2 tiếng, từ thứ Hai đến thứ Bảy hàng tuần. Trong học hành các bé luôn sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau, bé biết chỉ cho bé chưa biết, các bé đều coi nhau như chị em ruột thịt. Rồi khi ốm khi đau cũng vậy, có chị em nào bị bệnh có khi chưa kịp báo tôi thì chúng đã đè cạo gió; nếu nóng trong mình thì dùng chanh sát vào lòng bàn chân, bàn tay, lấy khăn thấm nước đặt lên trán, chúng làm như người lớn vậy. Không phải con hát mẹ khen hay nhưng quả thực chúng quan tâm đến nhau lắm! Công tác trong nhà cũng vậy, mỗi Học tiếng Anh www.onebodyvillage.org14
  • 15. người đều được phân công làm việc bổn phận của mình như: quét nhà, lau nhà, rửa chén, dọn bàn ăn, phụ bếp, giặt đồ…. Các bé không chỉ việc ai nấy làm mà nếu rảnh là phụ nhau luôn. Đó là việc học hành và công việc hằng ngày, ngoài ra còn có những thời điểm rất đặc biệt: Việc học võ mà thầy Jesse đang huấn luyện cho các con. Thầy Jesse rất nhiệt tình luyện cho các trò, các trò cũng thật vui thích khi thấy mình biết võ để có thể tự bảo vệ. Trong những ngày đến OBV Cambo- dia, thầy tỏ tình thương đặc biệt đối với các con, cống hiến nhiều công sức luyện tập cho các con. Bên cạnh việc học hành, luyện tập, còn có những buổi liên hoan văn nghệ như: ngày sinh nhật của bé hay ngày Lễ Chúa Giáng Sinh, các con cũng liên hoan vui chơi gọi là một chút cho sôi nổi bầu khí. Ngoài ra các bé còn có những buổi liên hoan giao lưu cùng các quý khách cũng đầy thú vị. Đó là những hình ảnh sơ qua các sinh hoạt của các con nhà OBV Cambodia trong 6 tháng qua. Nhìn chung trong cuộc sống các con có rất nhiều cố gắng. Bởi vì khi bước vào nhà OBV các con mới bắt đầu bước vào môi trường giáo dục, học hành, giờ giấc. Giờ các con được như thế là gia đình OBV Cambodia cũng vui lắm rồi. Ước mong sao các con càng thêm tuổi càng thêm ngoan ngoãn và đặc biệt là thêm tình yêu thương mặn mà. 6-2014 Ngọc Phượng Liên hoan, tiệc tùng với khách quý đến thăm Thầy Jesse rất tận tình, các bé rất siêng năng tập luyện Giặt đồ, phơi đồ, làm việc nhà... Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 15
  • 16. OnMonday, December 16, Hương gave a somber, tearful goodbye to her sisters, a group of girls she met no more than a week prior. She left the OBV Cam- bodia house and returned home to her father. In our last visit to Cambodia I de- tailed the account of Hương who would become the newest member of the OBV Cambodia house. Linh, the Director for OBV Cambo- dia, explained in the podcast (in OBV website) what it was like to work with the family on an agree- ment to have Hương join the OBV family. Being among the oldest of the group with no understanding of the Khmer language, Hương faced a challenging decision for a 14-year- old: Stay in the OBV Cambodia house or join the OBV Vietnam house. By staying in Cambodia, Hương would live close to her father and his family, all of whom objected to Hương's mother's idea that Hương be sent to Malaysia with the young woman who visited her earlier in the year. Her father and his family told Hương that she would remain with them instead of going back home to her mother, despite hav- ing no knowledge of the Khmer lan- guage, no formal or legal documen- tation that would allow her to con- tinue her education, and no friends or social network. However, Hương would live with her new OBV Cam- bodia sisters, a group of young girls who quickly took a liking to Hương and made her one of their own. By returning to Vietnam, Hương would be far away from the safety of her father and his family, and she would have to leave her new OBV Cambodia sisters. She would, how- ever, continue her education in Vi- etnamese and eventually join a trade program. Her desire is to learn how to cut hair. She wouldn't have to learn a new language, and she wouldn't have to adapt to a new culture and society, one that generally looks down on Vietnam- ese immigrants and treats them as second-class citizens. She would join the OBV Vietnam house and gain 16 new sisters, all of whom would welcome her with open arms. Hương was at a loss on what to do. During her week in the OBV Cambo- dia house, Hương expressed a de- sire to focus on learning the trade of cutting hair and an unwillingness to learn the Khmer language. She enjoyed the company of her new sisters, but their ability to com- municate in two languages made complete assimilation into the fami- ly difficult for her. It wasn't that she was against learning Khmer, she just didn't feel the need to learn it since she wasn't Cambodian and had no Cambodian friends outside of the OBV sisters. From the day she moved in to the OBV Cambodia house Hương had daily phone calls with her family. The calls started out as innocuous check-ins, but they quickly turned into requests for Hương to be re- turned to her family. Linh would soon come to find out that Hương's father could no longer find employment in Phnom Penh, and that he made the tough deci- sion to return back to Vietnam to continue his search for work. He also decided that he would bring his daughter home with him. Decision Made, Hương Would Return to VietnamDecision Made, Hương Would Return to Vietnam In our last newsletter - volume 7, there was a story of Huong: she ran away from her mom from Vietnam to Cambodia in order to protect herself from being sold to Malaysia. Met her father, Huong joined OBV Cambodia for a better future. However, things have changed ... First time Hương in OBV Cambodia: One of the OBV girls prepared Hu- ong's new bed while Ms. Phuong emptied a drawer for Hương to place her clothes and belongings. www.onebodyvillage.org16
  • 17. And with that, the decision was made by both Hương and her fami- ly. Hương was to return back to her father's house and then accompany him to Vietnam. She would not join the OBV house in Vietnam, but would instead follow her dad to wherever he could find work. Somehow she would continue her education, but there seemed to be no guarantee. This news shocked Linh. Linh tried to negotiate with Hương's father and family, explaining that Hương would have a chance at a better life with OBV, regardless of which OBV house she chose to stay. Linh tried to convince Hương's father to let OBV worry about raising his daugh- ter; he could focus on finding a job and making a better life for himself. He would have one less mouth to feed, and he would still have oppor- tunities to be a part of her life. Unsure of where he would ulti- mately live and adamant that his daughter stay with him, Hương's father thanked Linh for her gener- osity and decided not to have Hương stay with OBV, at least for the time being. Linh gave Hương's father her con- tact information in Vietnam and told him to think about letting Hương stay with the OBV Vietnam house. He was noncommittal in his response, telling Linh that he would think about it and get back to her. I asked Linh if these kinds of in- stances are common for OBV Cam- bodia. To my surprise, Linh con- firmed that this wasn't the first time a family gave their daughter over to OBV, only to turn around ask for them back. Although expectations are explicit and contracts are signed by both parties and with witnesses present, OBV doesn't have an official legal presence in Vietnam. Enforcing a contract of this nature is very chal- lenging. OBV can't deny visitation rights, so there is nothing to keep a family from keeping their child from re- turning back to OBV once they've come home. Furthermore, if a young girl doesn't want to stay with OBV, then OBV can't really do much to keep them in the house. Forcing a girl to stay would create a negative environment for everyone and do unnecessary damage to the girl's wellbeing, not to mention sul- ly the reputation OBV has among the small Vietnamese community. Word spreads fast among this com- munity; OBV can't afford to jeop- ardize the goodwill it has created by keeping a girl in the OBV against her or her guardians' wishes. Hương is a 14-year-old girl caught between a mother who wanted to send her to Malaysia with a young woman who claimed to have gain riches simply by doing nothing but sit at home, and a father who wants to protect his daughter by having her stay with him while he travels throughout Vietnam looking for work. She's caught between go- ing home to her native land of Vi- etnam where everyone speaks her language and where she can make friends easily, and staying in Cam- bodia where she would have to learn Khmer and have only her OBV Cambodia sisters as peer support. Hương's decision was not an easy one to make. Her tears were war- ranted. Her fears were justified. During our second mission trip to Cambodia this week, we will visit Hương and her father at their house. We'll check on Hương to see how she's feeling about the situa- tion, and follow up with her father to see if he has given any consider- ation to the offer of having Hương stay with the OBV Vietnam house. Hopefully the past two days has given him enough time to think carefully about the decision he's making and about what would be best for his daughter's future. Dec 17, 2013 Jesse Robbins Hương and Linh (OBV Cambodia Director) Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 17
  • 18. Amonth had passed since the last time searching for Hương and found out that the girl fol- lowed her father to return to Vi- etnam. Linh continued to try to phone the father in Vietnam but still had no contact. Then the New Year came, as staff was preparing for OBV children to spend holiday break with their families, the con- stant question of Hương's fate re- mained unanswered. Has her life changed for the better? Back in Vietnam, would she be forced to sell again? The holiday of New Year 2014 slowly passed by with no news from Hương. One week after the New Year, Linh received a strange phone number from Vi- etnam, with a man's deep voice inquiring. Excitingly, it was Hương’s father asking for the OBV family’s address in Vietnam. To complete the procedure of child adoption, Linh arranged for the father and his daughter to meet at the OBV Vietnam office That day coincided with 2 visitors from Aus- tralia who began their volunteer service for the OBV house in Vi- etnam. Everyone commuted in the 15-passenger-van and chatted con- tinuously. Two guests inquired about Hương’s situation, her feel- ings, her wishes. Everyone cited the "humor" legends about father Thong to make the children feeling closer and slowly envisioning the "Father" figure who is breathlessly collecting the money to support his children. One hour passed by quickly and we reached home. Mother Ngoc and all sisters of the OBV house welcomed at the gate. Warmer than mother Ngoc’s hug was the OBV sisters who quickly rushed out to bring in the luggages and guided Hương to her room. Back in Vietnam, the documents easily were done because the girl had all documented papers. On the first day Hương went home, the OBV family and her family took care of her legal residency. Her cheerful mood was clearly shown because she knew she would be in a peaceful place. She was happy when imprinting her palm on the wall as to pronounce: From now on I am one of the OBV children. In the past , while Hương was attending school, the difficult fami- ly financial situation, the parental Haven of Peace ...Haven of Peace ... Final part of Huong’s story .. Hopefully!! Sister Ngoc - OBV Vietnam Management - warmly welcomes her to the OBV family Ms. Linh (left) - Director of OBV Cam- bodia - has brought her to Vietnam www.onebodyvillage.org18
  • 19. divorce, the delayed tuition pay- ment made her feel uneasy and inferior. And now Hương could not go back to school because she quitted school nearly a year when attending the 8th grade. She felt that she was far behind from her grade level and decided to apply for the vocational school. Even Hương desired to learn hairdress- ing, her general health checkup revealed that she had asthma and frequent headaches, so she need- ed to find another career more ap- propriate with her ability and health. For now, Hương has been learning cake-decorating class at the Women's Cultural Center. She learned three days a week at school, and she practiced more at home with Aunt T.’s guidance who had experiences in this line of work. In addition, she helped out Aunts to show younger children to do house chores, and weaved bas- kets with the family. Her father and aunt occasionally phoned to keep in touch. Her fa- ther was still unemployed so life was hard. Hương worried for her father. It had been over four months since Hương joined the OBV family. The harmonious and happy living envi- ronment helped her to forget the past fear and to work toward a better future. With her peaceful happy attitude, she easily blended with other sisters in the OBV house. Hương turned 15 years old this year, the age of impending in- dependence. Hopefully, after she finished the vocational train- ing, she would be more confident to take firmer steps on the road of life. As the saying goes: "If one cannot have the best, make the best of what one has". Hương had over- come her challenges with family love and support, and had been learning new skills to prepare for her own future. May she always have hope and faith. May, 2014 Sister Ngoc and Linh Translated by Tuyen Nguyen A happy smile - A happy life in OBV house Huong practics decorating with aunt T. Newsletter Volume 08 www.onebodyvillage.org 19
  • 20. Ba tháng vừa qua đã có hơn 10 trẻ được tìm kiếm và cứu giúp. Nhà OBV tại Việt Nam đã đón về 6 trẻ. Những trẻ còn lại chưa thể đón về hoặc không thể đón về nhưng giúp đỡ tại gia, hỗ trợ một phần chi phí thuốc men; vì các trẻ này bị tổn thương khá nặng về phần tâm lý (tâm thần) e rằng sẽ khó khăn hòa nhập với đời sống chung và có thể gây ảnh hưởng không tốt cho các trẻ trong nhà OBV. Một cô bé 5 tuổi sống với ba làm nghề sửa xe. Ba mẹ em đã ly thân khi em vừa tròn 1 tuổi. Mẹ không chịu nổi tính say xỉn, cờ bạc của ba nên vác bụng bầu về quê, làm thuê làm mướn kiếm sống qua ngày trong sự tủi nhục. Còn em thì sống với ba trong ngôi nhà thuê tồi tàn, trống trải. Cuộc sống hằng ngày của em dựa vào số tiền ba kiếm được hàng ngày như bơm xe, vá xe cho khách vãng lai. Em không được đi học, em không biết hát những bài hát trẻ con, cũng không có bất cứ món đồ chơi nào. Hàng ngày em quanh quẩn gần tiệm sửa xe của ba. Đồ chơi của em là cục đá.. những thứ mà em nhặt được. Theo thông tin từ báo chí, chúng tôi tìm đến em. Em năm nay 5 tuổi, một độ tuổi quá nhỏ để gánh chịu nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần. Đầu tháng 5 vừa qua, trong cơn men rượu, ba em người đã sinh thành ra em đã cưỡng hiếp em. Em đau đớn không biết chuyện gì đã xảy ra với mình. Em khóc vì em đau, đau lắm. Ngày hôm sau trong lúc em ngồi chơi ở gần tiệm của ba, người hàng xóm thấy quần em ướt đẫm máu nên hỏi em bị gì? Em trả lời : ”con bị chảy máu đít, đau lắm!” Rồi người hàng xóm hỏi tiếp: “Thế ba con đã mua thuốc cho con uống chưa?” Bé trả lời: ”Dạ rồi”. Mọi người cũng không lấy làm nghi ngờ vì chỉ nghĩ đơn giản bé bị kiết lị mà thôi. Những người hàng xóm có ý tốt nhắc ba bé nên chở bé đi khám vì bé bị chảy máu nhiều sẽ có hại cho sức khỏe. Người ba nghe mọi người nhắc nhở thì rất sợ hãi, do đó ông ấy đã nhẫn tâm chở bé đi thật xa mục đích bỏ rơi bé để bé đi lạc. Sau đó ông ấy còn đến “tâm sự” với người tình mà không đoái hoài đến sự sống của con mình. Do bé gặp được người tốt nên bé đã được trở về với gia đình. Với những điều khả nghi trên cơ thể bé, người ba đã bị triệu tập và giam giữ chờ ngày xét xử. Bé đã bị giao cấu bằng đường sinh dục và cả đường hậu môn, vì thế tình trạng bé ngày càng nghiêm trọng, bé bị viêm nhiễm vùng kín và rách ở bên trong. Khi bé được trả về gia đình, mẹ của bé từ quê xa xôi đã vào thăm con, đi cùng mẹ có đứa em gái nhỏ hơn em 1 tuổi. 3 mẹ con được gặp nhau sau 4 năm trời xa cách. Mẹ một phần vì sức khỏe yếu nên công việc làm thuê làm mướn chỉ đủ ăn qua ngày, đứa con gái nhỏ dự định sẽ gửi cho một gia Tương Lai Cho Em Nụ cười ngây thơ trong sáng khi được mẹ Ngọc mua cho hai cái áo đầm mới www.onebodyvillage.org20
  • 21. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 08 đình khác vì mẹ không có khả năng nuôi sống con mình. Thật là kì diệu, từ khi hai chị em gặp nhau, cả hai cứ quấn quít không rời. Chính vì thế tâm lý của bé bớt hoảng loạn, bé có thể ăn, nói chuyện, cười đùa. Nhìn cảnh chị em đoàn tụ mà chúng tôi cảm thấy nhói trong tim. Thật là đáng thương. Do tình hình sức khỏe của bé cần được theo dõi làm các thủ tục xét nghiệm…, tâm lý còn bất ổn nên thời gian này cần nhất tình cảm của người mẹ, cho bé cảm thấy an toàn. Đây cũng chính là liệu pháp tâm lý tốt nhất cho bé trong thời gian này. Một thời gian ngắn nữa khi sức khỏe và tâm lý của bé ổn định hơn, chúng tôi sẽ tiến hành đón 2 chị em bé về ngôi nhà Một Thân Hình bắt đầu một cuộc sống mới. Chính tình cảm chị em thắm thiết này sẽ giúp cho cô chị ổn định về tâm lý và bắt đầu hòa nhập vào gia đình Một Thân Hình một cách dễ dàng. Có một điều cần lưu ý là mẹ bé không có khả năng chăm sóc và nuôi dạy bé em, do bé em hiện sống với bà ngoại để mẹ yên tâm đi làm thuê làm mướn xa nhà. Bà ngoại hiện nay cũng đã già yếu, bé em là trẻ có nguy cơ bị xâm hại rất cao nếu không có biện pháp ngăn chặn ngay từ bây giờ. Chính vì thế gia đình Một Thân Hình “đã cứu thì cứu cho trót”, không nỡ để mọi việc đã lỡ rồi mới cứu thì thật là nhẫn tâm. Trường hợp này tổ chức đã họp bàn với nhau rất kĩ. Chúng tôi đưa ra những ý kiến, những cách thức điều trị, cách thức nuôi dưỡng ra sao? Như mọi người cũng đã biết sứ mạng của gia đình Một Thân Hình là cứu và nuôi dưỡng, hướng nghiệp cho các trẻ em làm nô lệ tình dục có thể tái hòa nhập với xã hội . Vậy ngay hôm nay chúng ta có thể làm gì? Đối với chúng tôi, những người trực tiếp tìm kiếm và nuôi dạy các bé, từng trường hợp phải giáo dục khác nhau. Những bé nhỏ thì giáo dục theo cách này, những bé lớn thì giáo dục theo cách kia. Các bé dù lớn hay nhỏ đều có những khó khăn nhất định. Với bé nhỏ chưa thể vệ sinh cá nhân, ăn uống tự túc được thì các Dì và các chị tông đồ giáo dân phải chăm sóc đặc biệt. Tuy nhiên trong cách giáo dục phải tập dần cho bé bản tính độc lập, hướng dẫn bé từng chút một. Còn đối với những bé lớn hơn, ngoài việc giáo dục về văn hóa, nhân bản còn cần đến sự cảm thông. Cần tìm hiểu tâm lý trẻ ở những độ tuổi khác nhau để đưa ra cách giáo dục phù hợp nhất. Dạy cho bé biết sống như thế nào? Nhận biết giá trị bản thân và phải có cái tâm để sau này trở thành một người tốt. Hôm nay tôi quay trở lại tìm em một lần nữa, nhưng lần này tôi đi cùng Mẹ Ngọc. Mẹ muốn đến thăm các bé, đồng thời trao đổi thêm với gia đình về cách tiếp nhận và giáo dục của gia đình Một Thân Hình. Về với ngôi nhà Một Thân Hình các bé và gia đình phải đáp ứng các nội quy, quy định được đặt ra. Các quy định này mục đích cũng chỉ để bảo vệ bé, để bé có thể phát triển một cách hoàn chỉnh. Ước mong các bé trong gia đình Một Thân Hình luôn yêu thương, đùm bọc nhau. Cầu xin Thiên Chúa ban thêm sức khỏe cho Cha, cho Mẹ, ban ơn bình an đến cho các bậc ân nhân đã góp công góp sức cho sứ mạng của gia đình Một Thân Hình. 5-2014 An Hòa Quản lý dự án cùng gia đình đã cưu mang hai bé. Mẹ Ngọc và hai thiên thần nhỏ của Mẹ www.onebodyvillage.org 21
  • 22. BéH. là tên của em, 7 là tuổi của em. Chưa một lần đến trường suốt ngày cứ quẩn quanh bên mái nhà lá của ông ngoại khi ba mẹ đi làm - có khi suốt cả ngày, cả tuần, công việc làm công làm mướn thì có được bao nhiêu; ngày mùa thì còn có việc để làm kiếm tiền, còn không thì… Theo chân một cộng tác viên ở một tỉnh vùng xa của OBV, tôi đến nhà em thăm hỏi và tìm hiểu tình trạng của em, giữa trưa hè nóng bức của miền Nam. Lội bộ hơn 1 cây số cuối cùng cũng đến được nhà em. Đường vào hẹp lắm nên chúng tôi phải bỏ xe ở ngoài. Cả người tôi nhễ nhại mồ hôi vì buổi trưa hè nóng bức, nhưng khi vừa nhìn thấy em cả người tôi chợt lạnh toát: sao lại có loại người nhẫn tâm và dã man đến như vậy! Em nhỏ lắm bé xíu chỉ 14 kg, ấy vậy mà Hắn cũng không tha. Hắn là bạn của Cậu em. Cậu mời hắn đến nhà nhậu. Trong khi cậu đang loay hoay làm đồ dưới bếp, hắn ở trên nhà một mình, thấy em đang ngồi chơi trong góc nhà, dục vọng của con thú điên nổi dậy. Hắn bế em ngay vào phòng… Chỉ khi cậu em xông vào vì tiếng thét đau đớn của em, hắn mới dừng lại tung cửa chạy trốn. Hắn bị cả xóm vây bắt. Bị giải đi, nhưng hắn đã để lại những vết thương quá lớn cho em cả về thể xác lẫn tinh thần, trong tấm thân bé nhỏ và mong manh ấy. Tôi đến trò chuyện cùng gia đình em, giữa những ánh mắt tò mò của lối xóm. Thậm chí cả tôi còn thấy ngượng ngùng chứ đừng nói đến gia đình em. Cha em cứ cuối gằm mặt, mẹ em ánh mắt thẫn thờ. Làm sao em có thể lớn lên một cách bình thường trong môi trường ấy. Tôi đã giới thiệu với gia đình em về nhà OBV và mạo muội mời em và ba mẹ về thăm nhà OBV - nơi sẽ giúp em có một cuộc sống mới, một tương lai tốt hơn và cũng là nơi để giúp em lành lại những vết thương giữa vòng tay yêu thương của một gia đình mới - gia đình thứ hai của em. Sau hơn một tuần tôi đã trở lại nhà em, cùng đón em và ba mẹ lên thăm nhà OBV. Ba mẹ em đã có buổi trò chuyện cùng Sơ Ngọc – người mẹ của ngôi nhà OBV. Cha sẽ buồn khi xa em. Ánh mắt cha đăm chiêu, nhưng cha hiểu em sẽ có cuộc sống tốt hơn khi ở đây, và cha em luôn mong muốn điều tốt nhất cho em… 4-2014 Thien Dang Nhỏ BéNhỏ Bé VàVà Mong ManhMong Manh Ba mẹ và em tại nhà ông ngoại Mẹ Ngọc đón em tại nhà OBV www.onebodyvillage.org22
  • 23. www.onebodyvillage.org UPCOMING EVENTS Are you looking for an opportunity to make a difference in 2013? One Body Village can help you achieve that goal in vari- ous ways. We are always looking for volunteers to help at events, and we already have a few planned. If you live in one of the locations listed below and would like to lend a helping hand, please contact the designated coordinators for more information. July 19, 2014 OBV Musical Play @ Dallas, TX Zender’s House 6 pm—10 pm OBV will present a “MUSICAL PLAY” with many famous singers: Hiền Thục (from Vietnam), Tam Ca Áo Trắng, Hoàng Hiệp, Trần Ngọc,... You will be entertained and at the same time informed of OBV works! Thus, the “centerpiece” of the performance will be the appearance of three OBV children – who will retell their stories! Please contact Ms. Kim at Lee's Sandwiches Dallas 214-380-2388 VIP: Please contact Ms. Diệu Hương 469-355-5445, Ms. Diệu Thảo 469-463-5295 Invitation only! July 20, 2014 OBV Musical Play @ Houston, TX Jones Hall 2 pm—6:30 pm OBV will present a “MUSICAL PLAY” with many famous singers: Hiền Thục (from Vietnam), Tam Ca Áo Trắng, Hoàng Hiệp, Trần Ngọc,... You will be entertained and at the same time informed of what OBV works! Thus, the “centerpiece” of the performance will be the appearance of three OBV children – who will retell their stories! Please contact Ms. Huyền 832-488-7072, Mr. Công 832-867-1093, Khánh Dư 832-419-8936, Mr. Khôi 832-754-5230 700 seats for VIP; 2200 seats for free admission. Aug 8-10, 2014 Marian Days (Ngày Thánh Mẫu) @ Carthage, MO—Volunteers for OBV are urgently needed OBV will be present at Carthage, MO to raise awareness on behalf of the child victims of sex trafficking. OBV need volunteers to sell OBV merchandises such as shirts, CD's, DVDs and other gift items. In particular, we will have DVD's of OBV musical play "The Life I Left Behind" that was recorded and produced by Thuy Nga Productions. We are in need of volunteers to help, even if you are available for one hour. Please contact thanhnguyen@onebodyvillage.org Oct 24, 2014 Annual Fund Raiser @ Houston, TX — “Friday Night Fever” Dinner, Auctions, Raffle Drawing, CBC Band, Disco Dance. (Visit www.obvhouston.org for more information) Please contact to buy ticket ($65): Khoa Vinh at 832-654-6243; Yla Hoang at 713-569-4842 Mission Trip: Part 1 (Vietnam, Cambodia): from morning of 1/8/2015 to morning of 1/17/2015 (begin and ending place: Saigon) Cost $1000* - includes visa, meals, lodging, traveling, donations to places of visit We will travel and meet OBV children in both Vietnam and Cambodia. Part 2 (Vietnam): from noon of 1/17/2015 (at Saigon) to noon of 1/28/2015 (at Hanoi) Cost $1200* - includes meals, lodging, traveling: air and road transportations Places to visit: Buon Me Thuot, Nha Trang, Da Nang, Hoi An, Hanoi, Lao Cai and Sapa. If you would like us to book your flight from Hanoi to Saigon, please pay an additional cost (about $100-120) (*) exclude airfare from your living country to Vietnam You can register for both trips or any one. Full payment is due upon registration! There will be no refund, since we pay for the cost of the trip as you register. Please contact Thanh Nguyen at thanhnguyen@onebodyvillage.org If your location is not listed, bring us to your hometown. Contact Father Martino Nguyen Ba Thong at 706-825-3032 or info@onebodyvillage.org to find out how. We are also looking for volunteers in other areas. Don't hesitate to call or email us. Be a Voice, Lend a Hand, Make a Difference, SAVE A LIFE!
  • 24. Hotline in Vietnam: +84.949.754.294 VIET NAM - CAMBODIA - SINGAPORE - LAOS - USA From:ONEBODYVILLAGE 445SugarGateCourt,Lawrenceville,GA30044 Phone:(706)8253032-Email:info@onebodyvillage.org www.onebodyvillage.org TO: Address: USA / Head Quarter: ONE BODY VILLAGE 445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044 Phone: (706) 825 3032 - Email: info@onebodyvillage.org Cuộc đời cạm bẫy dối gian, khiến cho con một thời lưu lạc. Cuộc đời nào có xót thương, thân phận con nhỏ bé dại khờ. Ước mơ thôi còn gì ngoài tấm thân tiều tụy, lầm lũi bước đi trong muôn nỗi ê chề. Đêm về bóng tối vây quanh, mỏng manh thân xác hao gầy, ngày dài đau đớn buồn tênh, có ai thương? có ai hy vọng? có ai mong đợi mình? "Con là từng cơn bão tố, ngậm ngùi xâu xé hồn ta. Con là trùng dương biển cả, hành hạ cào cấu tim ta. Con là từng cơn lốc xoáy, lùa vào đánh thức lòng ta. Con là dòng sông thác đổ, cuộn trong trái tim ta". Và ta là đò đưa con đến mặc dù sóng gió còn kia. Ta là đò neo bến đậu mái chèo vẫn mãi đong đưa. Ta là dòng sông lên tiếng mọi người góp một bàn tay. Ta là đôi bờ kết nối Nhịp Cầu Hạnh Phúc cho con. Nhịp Cầu Hạnh Phúc cho con với biết bao bàn tay giang rộng. Nhịp cầu đã đón đưa con thay cho con một màu áo mới. Ước mơ con sẽ thành, đời sống con an lành. Người đưa đò vững tay, đưa con đến bên bờ. Tác giả: Maria Hồ Ngọc Nội dung bài hát ĐƯA ĐÒ CHO CON Chương Trình dạy ESL (English as Second Language) cho các con nhà OBV vào mùa hè 2014 Gia đình OBV xin đón chào bốn thiện nguyện viên, đều đang là sinh viên đại học ở Mỹ:  Duc Nguyen (Georgia) và Dong-Tuong Van (Connecticut) sẽ dạy ở Lào Cai  Elizabeth Diem-Van Le (Maryland) sẽ dạy ở quận 9  James Nguyen (Illinois) sẽ dạy ở Cambodia Cám ơn các bạn rất nhiều. Mến chúc các bạn một mùa hè thật ý nghĩa bên các con.