1. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 1
DUYÊN THƠ
Vần thơ, là sợi vô tình,
Tự dưng, quấn chặt chúng mình với nhau.
Như trầu, quyện chặt thân cau,
Như môi em đỏ, bởi trầu có vôi.
Như trăng với cuội trên trời,
Vấn vương quấn quýt, suốt đời bên nhau.
Như tằm, ấp ủ với dâu,
Như con nhện đã, mắc cầu giăng tơ.
4/6/2001
Trần Nhật Thăng
2. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 2
THƠ VỚI TUỔI GIÀ
Còn gì vui thú, lúc tuổi già,
Làm bạn cùng thơ thấy khỏe ra.
Khi vui, cũng muốn đem thơ đọc,
Khi buồn, lại muốn dở thơ ra.
Ai có say thơ, thì mới biết,
Chẳng nói quá đâu thật đấy mà.
Tuổi già, nhưng thơ chẳng có già,
Nhờ thơ kết bạn được gần xa.
Có thơ dốc hết bầu tâm sự,
Càng thấy thêm vui lúc tuổi già.
Thơ viết quên đi, cái tuổi già,
Tâm hồn, có lúc được thăng hoa.
Như thổi vào ta, luồng sinh khí,
Vì thế quên đi cái tuổi già.
3. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 3
LỜI RU CỦA MẸ
Con cò bay lả bay la,
Nghe như lời mẹ ru ta năm nào.
Bây giờ đất thấp trời cao,
Mẹ già mẹ đã đi vào cõi tiên.
Tiếng ru xưa của mẹ hiền,
Đu đưa cánh võng, ngoài hiên trưa hè.
Con nằm, mẹ hát con nghe,
Thiu thiu con ngủ nắng hè quên đi.
Bây giờ mỗi lúc tiếng ve,
Là con nhớ lúc, trưa hè mẹ ru.
29-10-2011
4. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 4
TRỎ LẠI TRƯỜNG XƯA
(Nhân kỷ niệm 50 năm thành lập trường cấp 3 Ý
Yên nay là trường THPT Tống Văn Trân)
Năm mươi năm trọn, lại về đây
Gặp lại bạn xưa, gặp lại thầy
Mái tóc hoa râm, giờ đã điểm
Ôn bao kỷ niệm, ở nơi đây
Mái lá, nhà tranh, xưa chốn này
Bây giờ, sừng sững dãy nhà xây
Từng phòng học được, bê tông hóa
Mái ấm, trường xưa, chính nơi này
13/11/2011
5. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 5
HỨA VỚI BÁC
Bốn hai năm rồi, Bác đi xa,
Con cứ tưởng như, Bác vắng nhà.
Mỗi lần, con đến lăng thăm bác,
Lệ cứ rưng rưng, mắt nhạt nhòa.
Bác đã, không còn với chúng con,
Nhưng tư tưởng Bác, vẫn trường tồn.
Chúng con theo Bác đi từng bước,
Để đất nước này, tốt đẹp hơn.
Con xin hứa trước vong linh Bác,
Giữ trọn những lời, Bác dạy con.
Sao cho đất nước, mãi trường tồn,
Để Bác yên nằm, giấc ngủ ngon.
12/7/2011
6. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 6
LỜI KHUYÊN CỦA CHA
Con ơi nhớ lấy câu này,
Làm người phải sống thẳng ngay là cần
Đời người nếu gặp gian truân,
Phải vươn lên để giành phần vinh quang.
Nghèo thì làm lấy mà ăn,
Đừng nên bòn rút của dân làm gì.
Chớ học những kẻ ngu si,
Nó thích quyền chức, nó quỳ nó mua.
Con đừng theo nó a dua,
Luôn vươn lên để khỏi thua kém người.
7. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 7
Có của phải biết ăn chơi,
Đừng có theo đòi, những đứa lăng nhăng.
Ông dở ông, thằng dở thằng,
Ăn chơi đàng điếm, gãy răng có ngày.
Cha lại, khuyên con điều này,
Cờ bạc, nghiện hút, đừng dây dính vào.
Phải rèn đạo đức thanh cao,
Khiêm tốn học hỏi người nào cũng yêu,
Không được tự mãn tự kiêu,
Cha mong con nhớ những điều cha khuyên.
29-10-2011
8. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 8
ƯỚC MƠ
Đêm nằm, tôi ước cũng nhiều
Nói sao cho hết những điều tôi mong
Mong sao, con Lạc, cháu Hồng
Sống sao xứng với, tổ tông giống nòi
Noi gương hào kiệt bao người
Vì dân, suốt cả cuộc đời hiến thân
Gian lao mấy chẳng ngại ngần
Hi sinh, hiến cả tuổi xuân cho đời.
Để cho ta được thảnh thơi
Sống trong độc lập sóng đời ấm no
Đã là con cháu bác hồ
Gắng công xây dựng, cơ đồ non sông
Mới là con cháu Tiên – Rồng
Xin đừng để uổng, phụ công bao người
28-11-2011
9. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 9
TAY MẸ VUN TRỒNG
Hương thơm ngào ngạt bàn thờ,
Khấn linh hồn mẹ, thẫn thờ lòng con.
Mẹ ơi ! Thân mẹ gầy mòn,
Còng lưng, tần tảo nuôi con tháng ngày.
Chúng con có được hôm nay,
Là nhờ ơn mẹ khéo tay vun trồng.
Thương mẹ lệ cứ lưng tròng,
Vì khi mẹ sống, chúng con còn nghèo.
Cuộc đời lắm lúc gieo neo,
Bây giờ con hết đói nghèo mẹ ơi.
Chúng con ơn mẹ suốt đời,
Chúc mẹ an nghỉ ở nơi suối vàng.
29-10-2011
10. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 10
QUỸ THỜI GIAN
Loanh quanh một tý, hết năm rồi,
Thời gian vùn vụt, cứ thế trôi.
Đã đi, nó chẳng bao giờ lại,
Thế mới tiếc cho, những anh lười.
Lười học, lười làm chỉ thích chơi,
Cái quỹ thời gian nó cứ trôi.
Nó chẳng đợi ai, mà cứ ngóng,
Ngoảnh đi, ngoảnh lại đã hết đời.
9-6-2011
11. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 11
LỠ HẸN
Hôm nay trời tạnh, mây thưa,
Hết rồi cái rét, gió mùa cuối xuân.
Hẹn em đi hội đền Trần,
Tuy trời có nắng, nhưng xuân vẫn còn
Đôi ta hò hẹn mấy lần,
Cùng đi trảy hội, chơi xuân thăm đền.
Anh chờ, chẳng thấy em lên,
Hay là bận việc, em quên hẹn rồi?
Chỉ vì xa cách đôi nơi,
Cho nên hò hẹn, để rồi lại quên.
Giá nhà anh ở gần em,
Thì đâu đến nỗi phải quên phải chờ…
12. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 12
LÀNG NỘI NGÀY NAY
Về thăm Nguyễn Nội chiều nay
Tôi bâng khuâng thấy đổi thay quá nhiều
Làng đồng chiêm trũng xưa nghèo
Quanh năm lụt lội, nước theo chân người
Đồng làng nước úng suốt đời
Sống thì ngâm thịt, thác thời ngâm xương
Nhà tranh, vách đất, trần tường
Trong làng, ngoài xóm, ra đường vắng teo
Bây giờ thoát cảnh đói nghèo
Đê cao ngăn nước chẳng theo về làng
Đường bê tông hóa khang trang
Nhà cao tầng đứng từng hàng bên nhau
Hai mùa lúa chín vàng au
Gạo thơm, cơm mới, hoa màu tốt tươi
Đường làng rộn rã tiếng cười
Đêm đêm điện sáng tựa trời sao băng
Làng xưa nghèo đói quanh năm
Bây giờ no đủ gấp trăm, ngàn lần
1-12-2012
13. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 13
SỬ VÀNG LƯU MÃI VỚI NON SÔNG
Bẩy trăm năm mươi phủ Thiên Trường
Lừng lẫy danh thơm khắp bốn phương
Mười bốn triều vua xây dựng nước
Giữ yên bờ cõi nước hùng cường
Ba lần đại thắng giặc Nguyên Mông
Hàm Tử, Tương Dương thắng lẫy lừng
Vạn Kiếp, muôn đời ghi dấu ấn
Sử vàng lưu mãi với non sông.
Trần Nhật Thăng
14. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 14
HOÀI NIỆM
Giếng làng xưa ở nơi này,
Biết bao kỉ niệm những ngày ấu thơ.
Đi xa từ bấy đến giờ,
Nay về, giếng nước ngày xưa đâu rồi?
Gợi bao kí ức trong tôi,
Gốc đa tỏa bóng xưa ngồi bên em.
Những hôm trăng tỏ suốt đêm,
Thì thầm trò chuyện, ngồi quên không về
Rạng đông gà gáy te te,
Chia tay anh tiễn em về nhà em.
Những ngày gánh nước ban đêm,
Mải vui múc cả trăng lên mang về.
Tôi từ dạo ấy xa quê,
Ở nhà em đã nặng thề cùng ai
Giếng xưa nay cũng đâu rồi?
Đã san, đã lấp xây ngôi trường làng.
Bây giờ trở lại cố hương,
Người xưa chẳng gặp, giếng làng cũng không
25-12-2011
15. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 15
BIẾT ƠN THẦY CÔ
Ơn thầy, em lại ơn cô
Thầy cô chèo lái con đò em qua
Ươm cho em những ước mơ
Cho em trí tuệ để giờ tiến thân
Chẳng nề mưa nắng gian truân
Thầy cô tận tụy, chuyên cần dạy em
Khách đò một chuyến nên quen
Thầy cô dạy dỗ chúng em tháng ngày
Công cha công mẹ công thầy
Để con ghi tạc dạ này chẳng quên
17-5-2012
16. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 16
TRÁCH AI
Em giờ má tóp đi rồi
Không còn xinh đẹp như thời trẻ trung
Soi gương mà thấy chạnh lòng
Tiếc cho cái tuổi má hồng ngày xưa
Một thời giàu dãi nắng mưa
Mải mưu cuộc sống nên chưa lấy chồng.
Người ta con bế con bồng
Còn em vẫn cứ nằm không một mình
Trách ai sao cứ vô tình
Để em vẫn cứ một mình cô đơn.
13-1 Quý Tỵ
22-2-2013
17. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 17
ĐẦU NĂM THĂM BẠN NHÀ NÔNG
Tôi sang thăm bác buổi đầu xuân
Trời rét căm căm bác cởi trần
Tưới tưới, che che vài luống mạ
Gieo trên nền cứng, ở ngay sân
Thử hỏi ai xem người vất vả
Chẳng ai khác cả chính nông dân.
14h 8-1 Quý Tỵ
17-2-2013
18. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 18
TÌNH QUÊ
Nhà tôi ở cạnh con đê
Chiều nào tôi cũng ngóng về cố hương
Xa quê mười mấy năm trường
Lúc nào tôi cũng vấn vương quê nhà
Nơi tôi, cha mẹ sinh ra
Tuy nghèo nhưng vẫn đậm đà tình quê
Đói nghèo đùm bọc chở che
Tình làng nghĩa xóm đi về có nhau
Xưa nghèo bữa cháo bữa rau
Rách lành đùm bọc lấy nhau qua ngày
Bây giờ quê đã đổi thay
Cái nghèo, cái đói giờ đây chẳng còn
Tình làng nghĩa xóm keo sơn
Làng văn hóa mới, xóm thôn đổi đời
Tình quê đẹp mãi trong tôi
Dù xa tôi vẫn suốt đời nhớ quê
9-7-2012
19. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 19
TỰ HÀO
Tự hào cái nghề làm thầy
Ươm bao giống tốt thành cây cho đời
Mai sau dù thác đi rồi
Vẫn vui khi thấy cây đời nở hoa
17-7-2012
20. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 20
CHỢ QUÊ
Chợ quê, chiều nắng xiên khoai
Hàng quà dọn hết còn vài người mua
Còn dăm mớ cá, mớ cua
Rau xanh mấy bó cũng cũng vừa hái xong
Cụ già vất vả lưng còng
Tát ròn đem bán kiếm đồng tiêu pha
Vội vàng, tất tưởi mấy bà
Xăm xăm tranh thủ chạy ra mua hàng
Chợ quê là chợ của làng
Không như siêu thị, chẳng sang trọng gì
14h 27-7-2012
21. Nhà Thơ Trần Nhật Thăng
Thơ 21
ĐI LỄ CHÙA
Làng ta, tổ chức hội mùa,
Em về đi xuống, lễ chùa với anh
Lễ chùa, xong sang lễ đình
Xin phật xin thánh, cho mình lấy nhau
Cuối năm, đợi đến mùa cau,
Anh mang cơi trầu, thưa với mẹ cha.
Mẹ cha, người đẻ ra ta,
Phải xin phép để, cho ta lấy mình.
Cưới xong, lại đi lễ đình,
Cầu trời khấn phật, cho mình đẻ con
Sinh con, em được vuông tròn,
Thế là toại nguyện, chẳng còn gì hơn.
Đầu lòng, là gái, đặt Hà,
Nếu trai, anh định đặt là tên Long.
Hỏi em, vậy có được không?
Hay là đặt quách, tên Rồng hoặc Tiên.
26-3-2010