1. Kính thưa quý vi đại biểu. Kính thưa quý thầ giáo, cô giáo!
Cùng tất cả các bạn học sinh thân mến !
Em tên là Nguyễn Thị Thúy Nga học sinh lớp 9A. Em rất vinh dự vì được đại
diện cho các bạn học khối lớp 9 phát biểu cảm nghĩ trong ngày lễ tri ân và trưởng
thành hôm nay.
Khi những hàng phượng đang vẫy gọi, đùa nghịch nhau trong ánh nắng chói
chang. Khi những nhành hoa phượng đỏ rực khắp sân trường, khi tiếng ve da diết
ngân vang như xé tan sự tĩnh lặng của bầu trời trong xanh thì chính những điều đó
đã báo hiệu rằng: Mùa hè đã đến và nhắn nhủ với mỗi học sinh: Một năm học nữa lại
qua đi…qua đi trong biết bao bộn bề, lo toan, hối hả;trong dòng chảy không ngừng
của thời gian. Thấp thoáng thế mà đã 4 năm trôi qua…4 năm kể từ ngày tiếng trống
khai trường đầu tiên vang lên…4 năm- quãng thời gian không hẳn là dài nhưng cũng
đã đủ để biến tất cả nơi đây thành kỉ niệm, thành yêu thương…yêu thương đến nỗi,
dù có nhắm mắt lại vẫn có thể hình dung được từng khuôn mặt thân quen, vẫn có thể
thấy từng ghế đá, hàng cây, gốc bàng…ăm ắp vui buồn, nụ cười và những giọt nước
mắt. Một năm học qua đi, trong lòng mỗi người học sinh chúng ta đều có những cảm
xúc suy tư khó tả, vừa bồi hồi, xốn xang pha chút xót xa, bùi ngùi lại vừa cảm thấy
day dứt, lưu luyến và thật tiếc nuối. Buồn vui lẫn lộn tạo thành cảm giác gì đó thật
khó nói nên lời. Sau buổi lễ trưởng thành hôm nay sẽ có rất nhiều bạn bè về nghỉ
những ngày hè bổ ích và lí thú với gia đình nhưng cũng có rất nhiều những học trò
lớp 9 chúng ta lại tiếp tục miệt mài sách bút ôn thi vào trung học phổ thông để lại
sau lưng bao kỉ niệm thân thương thật khó phai mờ…
Kính thưa quí thầy cô, cho chúng em được thưa một tiếng con, được cảm tạ
công ơn của quí thầy cô. Đã 4 năm qua, lớp học sinh chúng con rất tự hào và rất vinh
dự được học tập và rèn luyện, được sống dưới mái trường này, trường THCS Trần
Khánh Dư. 4 năm chúng con được làm con của thầy, của cô; được các thầy cô ôm
ấp, che chở, bảo ban, dạy dỗ. Chúng con đã được truyền dạy cho không chỉ kiến
thức mà còn cả cách sống, cách làm người. Thầy cô quan tâm đến tất cả những điều
bình thường và giản dị nhất của chúng con lúc chúng con vui, khi chúng con buồn.
Thầy cô làm cho chúng con cảm thấy ngôi trường này chính là mái nhà ấm áp thứ 2
của mình. Chúng con xin cảm ơn những lời dạy bảo tận tình, những rày la nghiêm
khắc của thầy cô, để những cánh chim non nớt ngày nào giờ đây đã thật vững tin bay
vào tương lai. Thầy cô luôn mang trong mình một khát khao cháy bỏng là chỉ mong
đưa chúng con tận bến bờ tri thức, trở thành người có ích cho xã hội; luôn dõi theo
từng bước chân, từng hình bóng của chúng con trên mỗi bước đường đời. Thầy cô
chính là người cha, người mẹ thứ 2 của chúng con. Chính thầy cô đã cho chúng con
biết thế nào là yêu thương, là giận dỗi, thế nào là cuộc sống, giúp chúng con định
hướng được mục đích sống cho bản thân mình, dạy chúng con biết cười, biết khóc,
làm trái tim con biết rung động. Thầy cô luôn bảo rằng: kiến thức của nhân loại là cả
một đại dương bao la, rộng lớn không có giới hạn, mà kiến thức của ta chỉ là một
hạt cát nhỏ bé giữa đại dương đó. 4 năm chúng con được sống dưới mái trường
THCS Trần Khánh Dư thân yêu này là 4 năm chúng con được thầy cô nắm tay ân
cần dắt đi những bước đi chập chững đầu đời mà rất nhiều lúc chúng con đã vấp ngã,
2. tưởng chừng như không thể đứng lên được; những lúc đó thầy cô lại giúp chúng con
tự đứng lên bằng chính nghị lực, cố gắng của bản thân. Rất nhiều lúc chúng con lạc
lõng, chơi vơi, mất phương hướng giữa biển cả kiến thức vô bờ thì thầy cô lại là
ngọn hải đăng tỏ sáng giúp chúng con tìm ra con đường đi cho mình. Thầy cô ơi,
chúng con biết rằng dù có đếm hết những vì sao trên bầu trời, dù có đếm hết lá mùa
thu rơi thì vẫn không sao kể hết công lao to lớn của thầy cô. Vậy mà có lúc, chúng
con đã ương bướng, đã gan lì, chẳng biết gì, vô tình có khi đến vô tâm để thầy cô
buồn phiền, lo nghĩ. Những trò đùa tinh nghịch, quậy phá của chúng con làm thầy cô
phải lo âu, bận tâm, phải rươm rướm nước mắt, khóc thầm đằng sau lưng chúng con
vì buồn phiền, mệt nhọc. Chính chúng con đã làm trắng thêm tóc bạc trên mái tóc
thầy, thêm nếp nhăn trên khuôn mặt cô. Để rồi giờ đây chúng con ân hận, day dứt về
những hành động của mình nhưng chúng con biết thầy cô là người bao dung, độ
lượng và vị tha hơn ai hết. Rất nhiều lúc chúng con chạnh lòng tự hỏi tại sao trong
đời người học sinh phải trải qua những giây phút lưu luyến, xót xa đến thế.
Xin cho con có lời với ba mẹ:
Ba mẹ kính yêu! Thay mặt các bạn, con xin nói lên lời biết ơn sâu sắc tận đáy lòng:
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con
Ba mẹ là người theo chúng con suốt cả một chặng đường dài. Cảm ơn ba mẹ đã
sinh thành và dạy dỗ, để chúng con vững bước trên đường đời .Công ơn đó chúng
con xin được gửi tới ba mẹ những lời tri ân sâu sắc nhất trong giây phút thiêng
liêng của buổi lễ ngày hôm nay và hứa sẽ là những đứa con ngoan không làm ba mẹ
phải phiền lòng .Trong cuộc sống, có những lúc chúng con làm ba mẹ buồn phiền,
âu lo chúng con xin nói lên lời xin lỗi xuất phát từ tận đáy lòng. Xin hãy rộng lòng
tha thứ lỗi lầm của chúng con. Giờ chúng con sắp rời xa thì cũng là lúc chúng con đủ
để khôn lớn, đôi cánh vững vàng hơn. Xin ba mẹ hãy tin tưởng ở chúng con.
Kính thưa quí thầy cô !
Chúng con đã sắp sửa phải nói lời chia tay. Mai đây nhiều đứa trong chúng con đã
ước:”Ước gì thời gian quay trở lại, dù chỉ một lần thôi, để lại được lần nữa là học
trò, là con của thầy cô, lần nữa được yêu thương, được quan tâm và thậm chí cả la
rầy ước gì thời gian hãy một lần ngừng trôi để có thể biến nơi đây thành mãi mãi”
Dù mai dây khi đã khôn lớn trưởng thành thì không bao giờ chúng con quên được
nơi đây-nơi đã chấp cánh cho những ước mơ của chúng con bay cao, bay xa. Chúng
con mãi là những đứa học trò tinh nghịch, hồn nhiên, ngây thơ luôn mong muốn
được sà vào lòng của thầy cô. Nhớ đến chúng con, đến khóa học 2010-2014 này,
kính xin thầy cô hãy chỉ giữ niềm thương, quên đi nỗi buồn để mái tóc thầy cô đừng
thêm sợi bạc.
Các bạn ơi. Sau buổi hôm nay, có thể chúng ta không còn được nghe nhiều lời
dạy bảo ân cần của thầy cô nữa nhưng hãy luôn nhớ rằng đằng sau lưng chúng ta
3. luôn có những ánh mắt của các thầy cô dõi theo. Chúng ta hãy quyết tâm đi đến đích
của con đường đúng như lời của một bài hát: “Có con đường nào không có đích đến
làm sao quên được nơi đã bắt đầu” Hôm nay đã trở thành quá khứ. Thầy cô, bạn bè,
mái trường là quá khứ vĩnh hằng. Xin cất giữ lại trong tim những hình ảnh đáng yêu
nhất. Những khoảnh khắc hồn nhiên nhất của tuổi học trò. Để ta lại vững tâm bước
tiếp vào tương lai. Các em học sinh khối lớp 6,7,8 thân mến, thời gian các em ở lại
trường cũng không còn nhiều, mong các em hãy cố gắng học tập thật tốt để đền đáp
lại công ơn của cha mẹ và thầy cô, trân trọng khoảng thời gian còn lại để một khi
chia tay nhau thì sẽ không phải hối tiếc như anh chị bây giờ. Một lần nữa con xin
thay mặt cho những bạn học sinh lớp 9 gửi lời tri ân chân thành nhất từ tận đáy lòng,
cho con được cảm ơn tất cả các bậc cha mẹ, tất cả thầy cô...
Cơn gió vô tình/ thôỉ mạnh/ sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Con tự nhủ rằng/ đó là bụi phấn
Mà sao lòng/ xao xuyến/ mãi không nguôi
Bao năm rồi? đã bao năm rồi hở?/ thầy ơi...
Lớp học trò ra đi/ còn thầy ở lại
Mái chèo đó/ là những viên phấn trắng
Và thầy là/ những người đưa đò/cần mẫn
Cho chúng con/ định hướng tương lai
Thời gian ơi/ xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con/ khoanh tay/ cuối đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy, với tất cả tin yêu...
. Cảm ơn thầy cô đã cho chúng con có cơ hội bày tỏ tấm lòng của mình. Chúng
con sẽ mãi khắc ghi trong lòng công ơn của thầy cô, xin kính gởi đền thầy cô những
lời yêu thương, biết ơn, kính trọng .
Con xin kính chúc quí vị đại biểu, quí thầy cô thật nhiều sức khỏe để tiếp tục thực
hiện sự nghiệp trồng người, dìu dắt thế hệ đàn em chúng con cập bến bờ của tri thức.
Với tất cả lòng kính yêu và sự biết ơn vô hạn...Chúng con xin gửi đến quí thầy cô
một món quà để lưu giữ lại những kỉ niệm đẹp đẽ của 4 năm- khóa học 2011-2015
tại mái trường THCS Trần Khánh Dư thân thương này.
Em xin kính mời cô Phạm Thị Ánh Hường – Phó Hiệu trưởng nhà trường lên
nhận món quà của chúng em