1. “Hôm qua, em đến trường - Mẹ dắt tay từng bước ….” Ánh mắt bỡ ngỡ của
một học sinh mới trước một ngôi trường xa lạ càng làm cho em nắm chặt tay
mẹ hơn nữa như muốn tìm một chỗ dựa. Rồi thời gian trôi qua, em bây giờ
đã là cô học trò lớp 4, hằng ngày gắn bó với mái trường Lương Định Của,
chia sẻ cùng bạn bè những kỷ niệm vui buồn, giận hờn, thông cảm, thương
mến …. của một thời cắp sách đến trường.
Những xích đu, cầu trượt, nhà banh … nơi trường mầm non giờ đã được thay
bằng những hàng cây xanh lá. Dọc theo các hành lang, trong các lớp học
cũng không còn màu sắc của các đồ chơi, mà nay được thay bằng dãy bàn
ghế thơm mùi gỗ, xếp thành dãy ngăn nắp trước một chiếc bảng đen to và
dài. Hình ảnh của cô giáo cũng kích thích trí tò mò của em về người mẹ hiền
thứ hai, người sẽ chăm sóc và dạy dỗ chúng em trong mái trường thân yêu.
Và cũng chẳng để em đợi lâu, cô giáo chủ nhiệm năm học đầu tiên xuất hiện
duyên dáng trong tà áo dài. Ánh mắt hiền dịu và lời nói ấm áp của cô đã làm
cho em quên dần nỗi lo sợ và bối rối của ngày đầu đến lớp. Cô khéo léo
hướng dẫn chúng em làm quen với kỷ luật trong học tập, nề nếp trong sinh
họat, giúp chúng tôi gắn kết tình bạn với nhau qua những bài học kiến thức
xen kẽ với các bài giảng đạo đức, tính cách con người.
Những ký ức của năm học đầu tiên đầy dấu ấn khó phai trong lòng của em.
Lời động viên của cô khuyến khích em trong việc rèn chữ đã mang lại cho
em động lực phấn đấu và không lùi bước khi gặp khó khăn. Và thật tự hào
biết bao khi em được tuyên dương trước trường, khi ấy mắt cô ánh lên niềm
tự hào về một thế hệ học sinh vượt trội. Rồi những bài toán khó cũng không
làm cho em nao núng. Những phép tính đầu tiên hình thành trong em qua
mỗi tiết học sinh động và bổ ích. Có lẽ, mãi mãi em vẫn không quên, những
lần các bạn nam trong lớp phá phách và nghịch ngợm, nhưng cô vẫn dịu
dàng, ân cần chỉ bảo và giải thích.
Thời gian cứ chầm chậm trôi đi, biết bao thầy cô đã chèo lái con đò kiến
thức, đưa chúng em đến những bến bờ.
Rồi mai đây, khi xa mái trường thân yêu này, em hứa sẽ cố gắng học thật
giỏi và trở thành một người tốt cho xã hội, để thầy cô có thể tự hào nói
rằng : “Tôi đã góp một người có ích cho cuộc sống”.
“Đò ai chở khách sang sông
Như thầy tận tụy đèn khuya một mình
Dạy em trang sách i tờ
Đưa em bay đến bến bờ ước mơ
Dù cho đi khắp nẻo đường
Ơn thầy em mãi trọn đời khắc ghi”
2. NHỚ ƠN THẦY CÔ GIÁO
Học sinh chúng em luôn biết ơn thầy cô giáo vì thầy cô đã khó nhọc truyền
đạt những kiến thức cho chúng em.
Cứ vào tháng 9, em mong tới ngày tựu trường để được gặp bạn và cô của
mình. Em rất nhớ lời cô dạy bảo cho chúng em những điều hay lẽ phải. Cô
tận tình chỉ dạy cho chúng em những bài toán khó, những bài văn hay. Cô
dịu dàng trong lời nói, ân cần trong cử chỉ để giúp các bạn học sinh giỏi hơn.
Nhớ lắm những lúc cô bị bệnh, vẫn đến lớp để ôn bài cho chúng em chuẩn bị
kiểm tra học kì. Trong lớp, có những bạn gia đình khó khăn, cô đến thăm
hỏi, giúp đỡ để bạn tiếp tục đi học. Tình thương của thầy cô dành cho chúng
em thật ấm áp, vậy mà có những bạn học sinh không biết trân trọng tình
thương ấy đã làm cho thầy cô buồn phiền. Em nhớ có lần cô chủ nhiệm của
em rất buồn vì một bạn học sinh trả lời không lễ phép với cô. Tuy cô rất
buồn nhưng cô vẫn dịu dàng chỉ dạy bạn thấy lỗi sai của mình và bạn ấy đã
hối hận xin lỗi cô.
Những khổ tâm của thầy cô không chỉ việc học của chúng em mà còn những
buồn phiền về phụ huynh học sinh. Có những phụ hynh không trân trọng,
không phối hợp với thầy cô đến việc học của con mình. Họ còn dùng những
lời lẽ xúc phạm làm thầy cô rất buồn phiền. Lúc đó em nghĩ cô rất buồn
không biết chia sẻ cùng ai. Chúng em thương lắm nỗi lòng của cô.
Sắp đến ngày 20 – 11, học sinh chúng em rất nôn nao như sắp đến ngày
hội. Bạn thì chuẩn bị hoa, bạn thì chuẩn bị quà để tặng cô giáo. Riêng em
nghĩ những điểm 10 của chúng em đạt được là những bông hoa đẹp nhất,
kết quả học tập tốt là phần quà quý nhất mà cô mong đợi.
Thầy cô là niềm tự hào, là tấm gương cho chúng em noi theo. Chúng em sẽ
ghi nhớ công
“Đò ai chở khách sang sông
Như thầy tận tụy đèn khuya một mình
Dạy em trang sách i tờ
Đưa em bay đến bến bờ ước mơ
Dù cho đi khắp nẻo đường
Ơn thầy em mãi trọn đời khắc ghi”