SlideShare une entreprise Scribd logo
1  sur  14
Télécharger pour lire hors ligne
[Type text] Page 1
Gia Hân : Bí hiểm và sống nội tâm, ghét những thứ yếu đuối , mong manh và giả tạo
Khôi Vĩ : Chàng trai có vẻ ngoài mong manh, khuôn mặt đẹp như hoa,nhưng bên trong vô tư và
ấm áp
Định Mệnh Trong Ánh Mắt
Gia Hân : Cô, một nhà thiết kế thời trang của một công ty nổi tiếng, công ty Tân Phát, có tất cả
những gì mà người khác nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ. Một ngôi nhà riêng 4 tầng có ban công
nhìn ra toàn cảnh thành phố, một chiếc xe limo sang trọng, một tài khoản khổng lồ trong ngân
hàng. Cô có tất cả ngoài... Một ngụm cafe đắng chảy vào cổ họng, khiến cô bất giác rùng mình.
Đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đám trẻ con đang chơi đùa xung quanh chiếc xích đu màu trắng,
bãi cỏ xanh mướt . Mọi thứ ấy trong xanh và yên bình ngăn cách bởi một tấm kính mỏng bên
trong. Bên trong quán được trang trí rất đẹp mắt, tường sơn xanh mang lại cảm giác thư giãn
nhưng vẫn có cảm giác thật ngột ngạt, ít nhất là với cô . Lý do ư...
- Gia Hân, chú ý vào con , anh đang nói chuyện với con kìa. – Người đàn bà sực nức mùi
phấn hoa hích vào người cô , kéo sự chú ý của cô vào người đàn ông ục ịch, mất cân đối
đang ngồi đối diện
- Em bao nhiêu tuổi rồi – Hắn nói bằng thứ giọng sền sệt do hút quá nhiều thuốc
- 30 – Cô trả lời
Phải cô đã 30, không chồng, không gia đình, không trách nhiệm hay vướng bận, có rất nhiều
tiền, một công việc thành công. Cô nhếch mép cười cho cái tuổi 30 của mình, một người con gái
chưa bao giờ biết đến yêu
- Cháu e rằng, - Hắn nhìn vào người đàn bà ngồi bên cạnh tôi – Cháu xin lỗi nhưng 30 tuổi
có lẽ là rất khó để có con, gia đình cháu không chỉ cần một người vợ đảm đang mà còn
rất cần một mẹ tốt cho các con sau này. Tuy nhiên, cháu sẽ bàn bạc với gia đình , biết đâu
chúng ta có thể thay đổi tình hình , phải không em? – Một cách kín đáo nhưng cũng
không thể giấu được cô, đôi mắt hắn nhìn chăm chăm vào vòng một. Cô khinh bỉ.
- Vậy anh nghĩ mình bao nhiêu . 40 hay – cô nhìn toàn bộ từ chân tới đầu hắn- 50-
- Kìa con
Không khí thật căng thẳng
Ở một dãy bàn khác
Khôi Vĩ - Này các cậu, mình là đàn ông mà
- Vậy chứng minh đi.
[Type text] Page 2
Tụi con trai ngồi chèn ép vào tụi con gái , ôm vai bá cổ, hôn hít đủ thể loại. Bữa tiệc nhân viên là
thế đấy. Hỗn độn và ồn ào , cái gì cũng có. Chỉ thiếu có ai đó hiểu mình. Tên con trai ngồi rung
đùi nốc một hơi cạn cốc bia lớn và bật cười. Thật vô duyên.
- Con trai là phải uống rượu như nước lã, hút thuốc một cách nam tính. Và- Hắn sờ vào eo
cô gái bên cạnh ra hiệu, cô ta tiến lại gần Khôi Vĩ nhưng anh xua tay
- Nhưng không phải bằng cách này đâu nhé- anh nhích dần vào bên trong để tránh sự đụng
chạm
- Cậu không thích con gái , đúng không?- Chúng bật cười
- Không phải – Anh hét lớn nhưng không thể giải thích. Chỉ là ... mỗi quan tâm khác nhau
. Anh có lý tưởng của mình , hoài bão và cả mẫu cô gái mình sẽ thích. Anh biết mình
không thuộc về một nơi đầy cạnh tranh, đầy đố kị và những thứ thật tầm thường khi mọi
người muốn trở thành người khác, thành công và kiêu ngạo- Các cậu say rồi đấy- Anh
đứng dậy
- Cậu không đứng ra ngoài khóc đấy chứ!
- No, never – Anh huých vào vai thằng bạn để trả thù cái tội nó luôn chọc anh giống con
gái. Tuấn, cái thằng có cơ bắp cuồn cuộn ấy lúc nào cũng tự hào về vẻ ngoài của mình
Gia Hân : - Mẹ à, đây là cuộc sống của con , mẹ đừng can thiệp được không- Cô tức giận
- Em à, đừng ích kỉ như vậy, em cần quan tâm đến cảm nhận của mẹ em, nghe lời anh đi ,
đừng sống lập dị như vậy nữa .- Cô trừng mắt nhìn hắn
- Mày thật quá đáng, tao là mẹ mày mà mày nói như vậy à. Mày sẽ chẳng được ai yêu nếu
không bao giờ biết yêu người khác, cứ sống ích kỉ như vậy đi con
Cô mệt mỏi , mệt mỏi vì cãi nhau, vì nhứng thứ mà mọi người gán ghép . ích kỉ, vô tâm . Lúc
nào cô cũng là người sai. Sai cả khi là lý do trong câu chuyện của bố và mẹ
- Vì sao bố lại bỏ hai mẹ con mình khi mẹ yêu bố rất nhiều
Cô quay lưng bỏ đi trước khi có thể thấy những giọt nước mắt buộc tội của mẹ. Mỗi khi phải đối
diện với tình cảm cô đều chạy trốn, chạy trốn vì bất lực
Hắn, người đàn ông 45 tuổi, nhiều tiền, xấu trai và ế vợ lao theo cô , túm lấy tay cô . Đau nhưng
không thể nói, phải chịu đựng , và không khóc. Phải chịu đựng
- Xin lỗi mẹ đi em, em sai rồi- Hắn bóp chặt lấy khuỷu tay cô
- Buông tôi ra- Cô hét lớn, quay lại nhìn trừng trừng vào đôi mắt hắn
Khôi Vĩ : Anh vừ chạy vừa quay đầu lại đùa với tụi bạn. Tụi nó không xấu mà chỉ vì là con trai
thôi. Bất ngờ, anh lao vào một cô gái, à, môt đôi trai gái. Có vẻ họ cãi nhau. Cú va chạm làm cô
gái bị chúi mình, anh vội đỡ lấy cô. Xin lỗi, ngượng ngùng rụt tay về . Khi anh chưa kịp nói câu
xin lỗi thứ 3 của mình, cô gái kéo anh lại gần, bất ngờ hôn. Nụ hôn đầu đã bị một cô gái như vậy
[Type text] Page 3
cướp mất. Bất ngờ , ngạc nhiên và có phần xấu hổ. Nhưng sao trái tim anh đập thật nhanh.
Anhnhìn thấy cái gì đó , không thật sự rõ ràng , hình như là nước mắt. Cô ấy khóc ư?Tại sao?
Khôi Vĩ : Anh không nhớ rõ tại sao mình lại ở đây, ngồi trong một quán nước có thể nhìn ra bên
ngoài. Bức tường sơn xanh da trời, hoa được treo quanh những góc phòng. Ngoài kia, qua cửa
kính bọn trẻ đang chơi xung quanh chiếc xích đu. Anh ngước nhìn cô gái anh đã đâm phải. Xinh
đẹp, kiêu kì và im lặng. Mặc một chiếc váy màu trắng thắt eo làm nổi bật làn da trắng hồng. Đôi
môi đỏ mọng, gò má cao, chiếc mũi nhỏ nhắn và thanh thoát. Nhưng thứ đặc biệt nhất lại là đôi
mắt . Đen và trong veo. Không biết có phải anh đã nhìn thấy nước mắt chảy ra từ đấy nên thấy
nó đặc biệt hay không. Nhưng anh cảm thấy nó bí ẩn và không rõ ràng nhu cái vẻ ngoài của cô,
như cách cô đang im lặng nhấp từng ngụm cafe, nhìn ra bên ngoài cửa kính
- Xin lỗi – Anh mở lời , không chịu được cảm giác này, anh muốn biết anh phải làm gì lúc
này, tại sao anh với cô lại ngồi ở đây, đối diện với nhau , im lặng, và tại sao cô khóc .
Anh muốn biết
Cô ngước nhìn, không một lời nào được thốt lên
Tiếng chuông điện thoại. Cả hai nhấc máy
- Mẹ à, đừng can thiệp vào cuộc sống của con nữa- Cô
- Cậu, cô ấy không phải- Anh
- Con có cuộc sống riêng của mình và con không giống mẹ - Cô gắt lên trong điện thoại
- Không phải như câu nghĩ đâu- Anh nói , bế tắc khi phải giả thích. Đôi khi có những thứ
càng giải thích thì lại càng phức tạp
- Không phải là con vô lý mà mẹ đâu có bao giờ để ý đến cảm nhận của con. Con không
thích anh ta. Kệch cỡm và nông cạn . Mẹ thích thì mẹ lấy đi
- Tớ chẳng cảm giác gì hết. Chỉ là vô tình thôi. Cậu đừng nói bằng giọng đấy. Cô ấy là
người tốt. Vì sao tớ biết ư? Vì cô ấy không có vẻ ngoài như các cô gái mà cậu quen đâu
- Được rồi. Anh ấy là bạn trai con. Hôm nào con sẽ giới thiệu với mẹ và dượng, được chưa
ạ- Cô cúp máy
Cô nhìn thẳng vào mắt anh
- Anh làm bạn trai tôi đi
Không tin được! Đó là những gì anh nghĩ . Vẫn áp chiếc di động vào tai, tiếng đầu đây bên kia
chu chéo vì bị bỏ lơ. Cảm nhận sự căng thẳng dồn lên tận chân tóc. Sau một hồi bất động, anh
thấy mình trả lời
- Đồng ý
Gia Hân. Ngày thứ nhất
[Type text] Page 4
Đồng hồ điểm giữa trưa. Cô không ăn và cũng không muốn ăn. Nằm duỗi dài trên chiếc sofa,
mắt nhìn lên trần nhà. Cảm giác căn hộ của cô thật ngột ngạt. Thèm một cảm giác chạy một mình
dưới mưa. Cô thích mưa nhưng cũng sợ mưa. Tập tài liệu để bừa bộn trên bàn, những tập bản
phác thảo vẽ dở dang, nằm lộn xộn trên mặt bàn, dưới đất và cả ở dưới gầm tủ. Rất nhiều trong
số chúng bị cô vò nát. Cô với tay cầm một xấp giấy . Còn 2 ngày nữa là phải nộp bài. Không có
ý tưởng. Ngột ngạt và bế tắc. Cô nhăn mặt khi cảm giác một cơn đau đầu chạy buốt thái dương.
Điện thoại kêu, cô với tay nhấc máy, đầu dây bên kia là giọng của đàn ông
- Gia Hân , cô đang làm gì vậy ! Sao cô không gọi cho tôi
Ai vậy nhỉ. Cô suy nghĩ. Sao cô phải gọi
- Anh là ai? – Giong nói của cô thoáng vẻ lạnh lùng
- Hả , cô quên rồi sao! Đừng đùa như vậy chứ.... Cô quên thật à, chúng ta
- Chúng ta? – Cô chợt nhớ ra người con trai đó, giọng nói, quán nước, cú va chạm. Người
ấy mặc sơ mi trắng và có một đôi mắt rất ấm áp
Im lặng, có lẽ chờ cô trả lời. Cô miễn cưỡng lên tiếng
- Tôi nhớ rồi, anh- Chợt nhớ cô không biết tên anh , cô không bao giờ hỏi tên ai khi biết họ
sẽ chỉ vô tình đi qua cuộc đời cô- Có chuyện gì vậy?
- Nếu không có gì, tôi cúp máy đây
- Chờ chút, chúng ta chẳng phải đang hẹn hò sao? Chiều cô rảnh không, chúng ta sẽ đi chơi
đâu đó. Cô muốn đi đâu
- Tôi không rảnh, tôi xin lỗi.- Không giải thích, cô cúp máy
Cô không có gì để làm vào chiều này cả. Tất cả công việc chỉ là hoàn thành bộ sưu tập đang dở
dang mà cô chưa tìm ra ý tưởng. Nhưng cô cũng không muốn đi chơi. Không có nơi nào để đi cả.
Cô xoay người nằm nghiêng, co lại và ngủ thiếp đi
Khôi Vĩ: Cô thật kì lạ. Anh dập máy, suy nghĩ về cô gái đã nói sẽ trở thành bạn gái anh. Cô đã
cho anh tiền lương 1 triệu đô nếu anh chấp nhận làm bạn trai tạm thời của cô, ra mắt bố mẹ, đi
cùng bạn bè. Và anh nhận lời. Anh không phải người mê tiền. Mọi chuyện trở nên thật khó hiểu.
Có cái gì như thể nếu anh không nhận lời, anh sẽ không thể gặp cô. Cô sẽ biến mất
Anh nhìn như thôi miên vào chiếc điện thoại. Anh phải làm gì để có thể rủ cô đi chơi.
Gia Hân: Mệt mỏi , không thứ gì có thể làm cô vui. Tất cả, chuyện của bố và mẹ , chuyện công
việc. Cô thấy mình thật may mắn khi không phải lo nghĩ gì về chuyện tình cảm lẫn bạn bè. Gia
đình và công việc đã đủ khiến cô mệt mỏi. Cô sợ tình cảm, sợ tổn thương, sợ những gì quá quan
trọng sẽ mất. Trái tim cô không đủ sức để chống chọi lại với những tan vỡ. Điện thoại của Khôi
Vĩ đã reo suốt 2 ngày . Cô không nhấc máy
[Type text] Page 5
Khôi Vĩ: Anh gọi cho cô suốt 2 ngày nhưng không có gì là cô sẽ trả lời. Cô đang làm gì? Liệu cô
có cảm thấy anh thật phiền phức. Thật khó để lôi cô bước ra khỏi bức tường bảo vệ mà cô đã xây
quanh mình . Anh không thể bước vào nhưng cũng không thể kéo cô về phía anh . Anh tiếp tục
bấm điện thoại đến nỗi mấy đứa bạn thân cũng phát cáu vì nghĩ anh bị điên rồi. Nhưng không có
vẻ gì là anh sẽ bỏ cuộc
Ngày thứ 5. Gia Hân
Cô muốn ra ngoài hít thở. Ngồi một mình trong quán nước mà cô hay đến. Cảm thấy căng thẳng
khi tham dự vào cuộc họp gia đình . Họ hàng , gia đình của mẹ nói chuyện phiếm như thể cô
không có mặt ở đó. 30 tuổi . Không chồng . Lập dị. Là chủ đề của mọi người. Họ dạy cô phải
sống như thế nào, sống như thế nào để là người bình thương như mọi người. Nhưng cô không
muốn là ai khác, cô muốn được là chính mình. Cô muốn gọi cho bố. Có lẽ bố là người hiểu cô
nhất. Nhưng nếu gọi cô sẽ khóc
- Cuối cùng cô cũng xuất hiện- Cô nghe thấy giọng nói sau lưng mình
Quay lại, là anh. Vẫn với mái tóc dài , khuôn mặt đẹp trai. Anh mặc chiếc áo sơ mi màu trắng.
Anh tiến lại và ngồi gần cô
- Thật tình cờ. Tôi cũng đi ngang qua đây. Sao cô lại ngồi một mình. Bạn bè cô đâu?
- Tôi thích ở một mình
Khuôn mặt anh cho thấy một sự khó hiểu, mơ hồ. Cô đoán anh sẽ nói rằng cô thật lập dị, cô nên
sống khác. Nếu vậy cô sẽ cho anh ra đi, cô không cần ai dạy cho cô cách sống. Con người
thường đánh giá người khác thật tàn nhẫn chứ không bao giờ muốn biết lý do. Cô nhìn sâu vào
mắt anh, sẵn sàng đối mặt với lời giáo huấn của những kẻ thật bình thường. Nhưng cái cô nhận
lại không phải là như vậy . Im lặng, nhưng không có vẻ là mỉa mai, trách móc mà dịu dàng , cái
sự dịu dàng có phần hơi nữ tính. Anh mỉm cười
- Tôi sẽ không làm phiền cô nếu cô muốn im lặng. Tôi sẽ chỉ ngồi đây thôi được chứ
Suy nghĩ, Cô suy nghĩ rất lung. Trán cô nhăn lại. Bất ngờ cô nắm tay anh
- Anh bắt đầu công việc được chứ
Khôi Vĩ: Cô dẫn anh tới gia đình cô. Cô giới thiệu anh với mọi người. Anh chào lễ phép. Màn
giới thiệu bản thân khiến anh quay cuồng. Nghề nghiệp , gia đình, dự định trong tương lai. Tất cả
mọi câu hỏi cô trả lời , thật trôi chảy cứ như học thuộc nó từ một kịch bản có sẵn. Anh không
được để lộ ra bất kì chuyện gì về bản hợp đồng. Anh nhìn cô, cô vẫn đang nói , khác hẳn với cái
vẻ ngoài im lặng trước đây. Đôi tay cô vẫn nắm chặt tay anh, mướt mồ hôi. Cô thật giả tạo.
Nhưng anh thích cô mất rồi
[Type text] Page 6
Buổi tối kết thúc, họ ra về. Anh đi bên cô, và nắm chặt tay cô . Cô lại trở về là một Gia Hân im
lặng
- Anh về được rồi đấy- Tôi sẽ thanh toán cho anh sau , cô nhìn sâu vào mắt anh im lặng
- Có chuyện gì vậy- Cô hỏi
- Cô vẫn nắm tay tôi thế này thì làm sao tôi đi được – Anh giơ bàn tay đang nắm lấy tay cô
Cô vội vã buông tay
- Xin lỗi
Im lặng
- Tôi đi đây.
Cô vội vã bước đi để anh đứng một mình nhìn cô biến mất dần trong bóng tối. Anh không hiểu
sao người con gái này lại đơn độc đến vậy
Gia Hân: Cô cãi nhau với đồng nghiệp, bị sếp mắng. Có ai đó đã vứt hộp cơm trưa của cô vào
thùng rác khi cô trở về bàn làm việc của mình. Một ngày của cô luôn luôn mệt mỏi như thế.
5 giờ chiều, cô thu xếp mọi thứ để trở về nhà . Đi ngang qua hành lang, cô nghe thấy mọi người
đang bàn tán về một anh chàng đẹp trai nào đấy. Vẫn là câu chuyện của đám nhân viên nữ. Cô
không quan tâm. Bước ra cửa, cô thấy anh, bạn trai hờ của cô, áo sơ mi kẻ sọc, cầm một bó hoa .
Anh đứng trước cửa công ty cô . Không kịp để cô ngạc nhiên, anh kéo vai cô lại gần
- Đi thôi em , mình muộn rồi
Đám nhân viên nữ trao nhau cái nhìn ghen tị lẫn tức tối
- Làm gì vậy – cô gạt anh ra
- Yên lặng nào, tôi chỉ làm việc thôi- Anh thì thầm vào tai cô
Đưa cô lên một chiếc xe oto. Anh để cô ngồi ghế sau,
- Sao anh lại biết nơi tôi làm việc
- ừ, thì tôi lấy thông tin từ mẹ vợ tương lai. Sao nào? Chúng ta xuất phát thôi- Anh cười và
kéo ga
- Anh đang làm cái trò gì vậy- Cô nói lớn
- Có thể xem như một vụ bắt cóc không nhỉ- Anh quay lại nháy mắt với cô
Anh chở cô đến công viên vui chơi. Cứ thế anh kéo cô đi chơi hết trò này tới trò khác, mặc kệ cô
la ó phản đối. Tàu lượn siêu tốc, ngôi nhà ma ám... Tất cả toàn là những trò kinh dị , rùng rợn
[Type text] Page 7
đến nỗi bắn tim ra ngoài. Bước ra từ ngôi nhà ma, cô thất thần ngồi xuống đất. Cô đã la hét quá
nhiều đến nỗi khản cả cổ họng còn anh thì chỉ cười. Anh lúc nào cũng nắm tay cô , ngay cả lúc
này
- Vui lắm sao?- Cô nhướng mắt hỏi, cô đặt tay lên ngực như để tìm lại trái tim mình
- Em muốn ăn kem không?
Chưa kịp để cô kịp trả lời , anh quay gót bước đi và quay về với 2 que kem trên tay. Anh đưa cho
cô và cô đón lấy. Vị kem tan chảy trong miệng. Cô bất giác phì cười. Từ rất lâu, cô không có
cảm giác đầu có mình thật sự trống rỗng như lúc này. Cô đang vui. Nói sao nhỉ, cô thích cảm
giác như vậy
- Tôi chưa bao giờ được đi đu quay, đi nhà ma cả- Cô mỉm cười
- Thật sao , vậy từ giờ anh sẽ đưa em đi thật nhiều nơi
Cô nhìn anh, đầy băn khoăn nhưng rồi buột miệng
- Được thôi, xem như đó là một phần công việc
- ừm được rồi – Anh thở dài
Cô và anh bắt đầu nói chuyện. Cô đã dần cởi mở. Đã lâu, cô không biết rằng mình có thể cười,
không hoàn toàn là một tảng đá cảm. Liệu có thể là một sự khởi đầu không nhỉ
Kể từ hôm đó, ngày nào cô cũng cùng anh đi chơi. Từng chút một, cô mở lời
- Anh làm nghề gì
- Anh ở đâu? Chắc hồi đi học, rất nhiều người thích anh nhỉ
- Tại sao?
- Đẹp trai , học giỏi. Dịu dàng. Không phải con gái đều thích vậy sao?
- Cũng có nhưng chỉ là bạn thôi . Tôi cũng có tiêu chuẩn riêng của mình
- Xạo quá
- Vậy em có thích anh không? – Anh hỏi khiến cô đỏ mặt
- Anh tên là gì, Tôi là Gia Hân , chúng ta là bạn nhé
- Anh biết, em là Gia Hân.Thật thất vọng khi em chẳng biết tên anh , dù gì cũng là bạn trai
trên hợp đồng. Dù sao, Khôi Vĩ. Anh là Khôi Vĩ- Anh trả lời
[Type text] Page 8
Gia Hân: Cô nhìn đồng hồ, anh chưa tới. Tối nay họ sẽ đi chơi. Không biết từ lúc nào cô bắt đầu
nhìn lên đồng hồ , chờ đợi một người tới trước cửa nhà cô , cô chờ một bó hoa xuất hiện. Đồng
hồ điểm 8 giờ tối. Trời bắt đầu mưa. Ôi ! Không ! Cô nhìn ra ngoài trời, ngán ngẩm. Người ấy sẽ
không tới. Nhưng khi cô vừa kéo rèm cửa xuống thì chuông cửa reo. Là anh, bó hoa hổng trên
tay, người ướt sũng nước. Anh cười , vẫn với cái nụ cười tỏa nắng không hề thay đổi
- Chào em
- Chào- Cô lạnh lùng... – Trời mưa rồi
- Anh biết- Anh đi qua cô để bước vào nhà , anh âm ẩm mùi của mưa
- Sao anh lại vào đây, tôi đã nói là không chuyện vào nhà tôi rồi mà- Cô gắt, vẫn đứng
trước cửa
- Anh biết nhưng trời mưa mà- Anh nhìn cô , tội nghiệp như một cậu bé đã làm sai chuyện
gì
“ Ừ , trời đang mưa” cô thì thầm
- Dù sao , anh chỉ có thể ở đây cho đến khi trời tạnh thôi đấy, Sau đấy, anh ra khỏi nhà tôi ,
được chứ
- Được rồi, cô bạn khó tính của tôi ơi- Anh cốc đầu cô như thể cô con nít
Cô không cảm thấy giận
Anh ngồi nguyên trên ghế với quần áo ướt sũng, cô không có đồ để cho anh thay, chưa bao giờ
có một người đàn ông nào bước vào nhà cô cả. Cô thấy anh thật tội
- Anh vào nhà tắm đi, rời cởi áo ra, tôi sẽ đi phơi khô
Cơn mưa có vẻ như không bao giờ tạnh, họ đã cùng nhau chơi xong mấy ván cờ vua và lúc nào
anh cũng để cô thắng . 12 giờ đêm, anh không thể không về nhà. Nhưng trời vẫn mưa.Cô đưa
cho anh chăn đắp và kêu anh nằm dưới đất. Họ ngủ chung một phòng. Nếu mẹ biết cô để một
người đàn ông vào nhà giờ này, mẹ sẽ vô cùng lo lắng. Mẹ luôn cho rằng cho người lạ vào nhà
một cô gái sống một mình thật là nguy hiểm. Rất nhiều bài báo , kênh thời sự đều nói về những
cô gái không may mắn. Cô biết, nhưng với anh, cô không hề sợ. Có những thứ khác đáng sợ hơn
anh rất nhiều, trong đêm nay
Đêm nay, giấc mơ ấy lại xuất hiện. Trời mưa, bố và mẹ , tiếng đổ vỡ, tiếng quát tháo. Bố chạy ra
ngoài trời mưa. Cô chạy theo bố, bố kêu cô quay vào nhà. Nhưng khi cô bước vào, mẹ đang nằm
trên một vũng máu với con dao lam trong tay. Máu. Trời mưa, Cô sợ, giật mình. Cô biết đêm nay
sẽ không thể ngủ được. Có một bàn tay ấm áp nắm lấy vai cô . Là bố sao. Bố ơi! Đèn trong
phòng bật sáng. Cô thấy anh, trước mặt cô , đôi mắt anh lo lắng.
[Type text] Page 9
- Em mơ thấy ác mộng sao ?
Cô im lặng
Khôi Vĩ: Đêm nay thật dài. Anh nằm nghe tiếng mưa đập vào vách, anh muốn thức với cô cả
đêm. Nhưng anh biết cô rất mệt. Mình không nên ích kỉ vậy. Mình có nên lên trên không nhỉ.
Không biết lúc cô ngủ sẽ thế nào? Không được, mình là con trai còn cô ấy lại là con gái. Hơn
nữa lại chỉ là bạn . Bạn thì không thể bước qua ranh giới cho phép được. Anh vẫn nằm dưới đất,
lén đưa tay lên giường, tìm tay cô trong bóng tối. Cô thở mạnh, hình như cô không ngủ được.
Anh nghe thấy tiếng cô khóc. Bật dậy. Cô đột ngột tỉnh giấc vì gặp ác mộng
Nhìn sâu vào mắt cô , không có gì ngoài sự sợ hãi
- Em đã gặp chuyện gì ?
- Không có gì? Anh ngủ đi , tôi không sao- Cô rõ ràng đã lấy lại tinh thần , anh không biết
nên gọi cô là mạnh mẽ hay bướng bỉnh hay giả dối nữa. Gía như cô chịu mở lòng mình
Cô nằm xuống. Anh tắt đèn. Anh không yên tâm về cô chút nào hết. Biết ngay , cô vẫn không
ngủ được . Tiếng giường kêu vì cô liên tục xoay mình. Anh leo lên giường, cô khẽ giật mình khi
cảm nhận hơi ấm của anh
- Không sao! Nghe anh , nhắm mắt lại nào- Anh cầm tay cô
- Anh không định rủ tôi đếm cừu đấy chứ- Cô phì cười
- Có thể lắm chứ- Anh mỉm cười
Cô đã nhắm mắt lại, xích lại gần anh hơn một chút, thêm một chút nữa đến mức anh cảm thấy cơ
thể của cô chạm vào cơ thể của mình. Lạnh và run rẩy trong vòng tay anh. Cô thật lạnh, lạnh như
lần đầu tiên anh gặp cô. Lúc đó, đôi mắt của cô cũng mơ hồ, đôi mắt khiến anh lạnh toát. Tiếng
thở của cô dần trở nên ổn định, đều đều và chậm rãi. Cô đã ngủ. Anh yêu người con gái này.
Gia Hân: Ánh nắng sáng sớm chiếu xuyên qua cửa kính rọi vào căn phòng ngủ. Cô đã thức dậy
từ lâu. Khôi Vĩ đang nằm cạnh cô . Anh ngủ say như một đứa trẻ. Đẹp trai, anh như một vị thiên
sứ, trong ánh nắng sáng sớm, anh tỏa sáng. Đêm qua, cô đã ngủ rất ngon, 1 điều mà trước đây cô
không thể làm được mỗi khi gặp ác mộng. Đó không thực sự là một cơn ác mộng. Ác mộng
không thực đến như thế, ít ra nếu là ác mộng, người ta sẽ quên khi tỉnh dậy. Đó là một mảnh kí
ức trong cô. Gia Hân đưa tay lên khẽ chạm vào khuôn mặt anh nhưng rồi lại rụt tay về. Cô sợ.
Khôi Vĩ đã tỉnh dậy. Giay phút nhìn thấy cô , anh nheo mắt và cười
- Em dậy rồi ah
Cô không nói gì, trở về là Gia Hân thường ngày, bí ẩn và khó tính
- Anh có cần ăn sáng khi về không?
[Type text] Page 10
Không hề bị bất ngờ bởi thái độ của cô, anh lao xuống giường, lấy chiếc áo khoác vắt trên thành
ghế rồi bước ra cửa
- Không cần đâu. Em ngủ tiếp đi. Anh về đây
Khôi Vĩ về. Tiếng cánh cửa lạnh lùng khép chặt lại, tiếng bước chân của anh rời xa cô làm trái
tim cô đau nhức. Anh và cô là bạn . Vậy tại sao khi trước đây khi nghe anh nói về hình mẫu lý
tưởng của mình về một cô gái trong sáng, tốt tính, và thấu hiểu cô lại tức giận bỏ về. Lúc ấy, cô
khóc. Liệu có phải cô biết mình không phải và cũng không thể là cô gái mà anh nói. Cô sợ một
thứ tình cảm gì đó không thể định nghĩa đang dần dần lớn lên trong tim cô
Gia Hân bất lực khi thấy mình càng ngày càng phụ thuộc vào anh. Cô sẽ không ngủ được nếu
như không gọi cho anh vào mỗi tối. Không có mưa, cũng không có những cơn ác mộng cũ và dai
dẳng hằng đêm khiến cô giật mình tỉnh giấc. Nhưng cô hoàn toàn không thể ngủ nếu không nghe
giọng nói của anh vào mỗi tối như một thói quen , một cơn nghiên khó bỏ. Khôi Vĩ có lẽ giống
như những viên thuốc ngủ mà khi đã trở nên phụ thuộc thì không thể bỏ
- Cậu thật tốt( Cách xưng hô của cô đã thay đổi khi cô biết anh cùng tuổi với mình. Cô đã
thuyết phục anh xưng hộ như vậy cho dù Khôi Vĩ có không đồng ý )
- Cậu là người bạn tốt- Cô nhắc đi nhắc lại
- Được rồi, cô bạn, cậu ngủ được chưa? Hay tớ kể cho câu một câu chuyên khác nữa nhé
- Ừ- Đồng hồ điểm 12 giờ đêm, cô nhắm mắt lại, hình ảnh của Khôi Vĩ do trí tượng tượng
của cô tạo nên nằm bên cạnh cô , anh mỉm cười với đôi mắt lấp lánh
Khôi Vĩ: - Có một chuyện tớ muốn nói với cậu . Chúng ta gặp nhau đi
- Chuyện gì vậy – giọng Gia Hân ngái ngủ
Cũng phải giờ mới có 6 giờ sáng
- Tối nay 8 giờ được chứ
Dù gì , Khôi Vĩ cũng phải nói. Anh nhận được cuộc gọi từ Mỹ. Đơn xin học bổng của anh đã
được họ chấp thuận. Đây chắc chắn sẽ là môt bước khởi đầu để anh thực hiện được ước mơ của
mình. Nếu thế thì đây sẽ là ngày cuối cùng anh và Gia Hân gặp nhau, là ngày kết thúc bản hợp
đồng kì quặc. Nhưng cũng có thể sẽ khác
8 gio tối, quán vắng người. Nơi đầu tiên hai người gặp nhau. Anh thấy bồn chồn. Cô chưa tới,
liên tục nhìn lên đồng hồ, 8 giờ 5 phút, 8 giờ 15. Cô bước vào , chào anh bằng một nụ cười. Cô
mặc chiếc váy tím bó sát ngắn , bên ngoài khoác thêm một chiếc áo mỏng màu trắng, trông cô
thật dịu dàng. Anh vẫy tay
- Tớ xin lỗi, tớ đến muộn
[Type text] Page 11
- ừ, cậu phải bù vào đấy 15 phút đấy nhé
- Được thôi
Anh kéo ghế cho cô ngồi xuống. Cởi áo khoác của mình để che cho cô. Một cử chỉ gă lăng mà
anh không hề làm với một cô gái nào trước đây
Tiếng nhạc, ánh đèn thật lãng mạn cho một buổi tối hẹn hò nhưng sẽ thật buồn khi đó lại là một
buổi chia tay . Gia Hân nói say sưa còn anh thì chăm chú lắng nghe.
Gia Hân: Anh thật lạ. Hoàn toàn im lặng nhưng không có vẻ là lơ đãng khi nghe cô nói. Cô thấy
căng thẳng , cô không biết rằng khi cô cảm thấy căng thẳng lại có thể nói say sưa đến như vậy .
Không có chủ đề cụ thể nào. Cô không biết mình đang nói gì. Linh tính của cô luôn luôn đúng.
Mỗi khi xảy ra chuyện gì cô luôn dự báo trước được. Chuyện bố mẹ cô đột ngột ly dị, chuyện
bạn thân tẩy chay, chuyện nhóm dự án khai trừ tên cô , nói xấu cô với xếp. Lúc này, cũng không
phải ngoại lệ. Gia Hân mỉm cười, không rõ mình cười vì điều gì
- Cậu hôm nay hay cười thật đấy
- Thật vậy sao, chắc có lẽ là mình đang vui .
- Mình có chuyện muốn thông báo- Khôi Vĩ nói một cách nghiêm túc
Gia Hân bỏ miếng bít tết vào miệng và bắt đầu nhai, không hoàn toàn chú tâm trong khi cô nhìn
chằm chằm vào đĩa của mình
- Mình sẽ đi du học. Mình nhận được học bổng
- Ở đâu cơ!- Cô không ngẩng lên
- Mỹ
Ra là Mỹ, một đất nước cách Việt Nam tận nửa vòng trái đất, chênh lệch tận 12 múi giờ. Một đất
nước nước xa xôi như vậy , cô và anh chắc sẽ chẳng thể gặp nhau. Anh sẽ không thể đến mỗi khi
cô cần, không thể gọi điện cho cô mỗi khi trời mưa. Nhưng cô đang nghĩ đi đâu vậy, anh và cô
có quan hệ gì chứ ngoài quan hệ hợp đồng
- Hi, chúc mừng cậu , câu thật may mắn . “ Đừng khóc...”Bao nhiêu người muốn mà
không được đấy. Cậu sẽ đi trong bao lâu, lúc nào thì đi .” Đừng khóc... đừng để cậu ấy
thấy sự yếu đuối này chứ” Cậu có khao bạn bè không . “ Xin mày đấy! Đừng khóc
mà”Hi , phải khao đấy , chuyện vui mà “ Cậu đừng đi có được không! Đừng...”
Cô thấy mình đang trở nên thật kị quặc, những tiếng nói không ngừng vang lên trong đau, cô
muốn tắt chúng đi mà không được. Im lặng. Gia Hân thấy hai bàn tay của mình đang bấu chặt
vào nhau, chúng ướt đẫm
Cô nhìn đồng hồ, rồi thốt lên
[Type text] Page 12
- Chết rồi, mình có việc mà quên mất mình phải đi làm vào buổi tối . Mệt thật nhưng cậu
biết mà, sếp ấy. Chúc mừng câu, trước ngày đi, nhớ gọi cho mình .
Gia Hân chìa bàn tay ra cho Khôi Vĩ. Tay cô ướt mồ hôi
Khôi Vĩ: Anh nhìn dáng cô đi ra phía cửa. Anh phải nói cho cô biết một điều, điều mà anh
không dự định sẽ nói vào tối này. Nhưng khi thấy dáng cô đang rời xa anh, anh thấy nó thật quan
trọng
Chỉ còn 2 bước nữa là cô ra tới cửa
- Gia Hân
Anh tiến về phía cô, xoay cô lại đối diện với mình. Ánh mắt họ gặp nhau. Mắt cô ươn ướt
- Gia Hân, tớ có việc này . Gia Hân , tớ từng kể với cậu về một cô gái mà tớ sẽ yêu nếu
gặp. Cô ấy phải thật dịu dàng, nữ tính và luôn lắng nghe người khác. Cô gái tớ sẽ yêu
nhất định không cần là một cô gái thật xinh đẹp nhưng phải là một cô gái có một trái tim
ấm áp
- “ Cậu ấy đinh nói gì” Gia Hân nhăn mày” 2 chuyện vui ư! Mình có nên chúc mừng lần
nữa. Khôi Vĩ, cậu thật độc ác!”
- Mình đã tìm nhưng không thấy . Những cô gái dịu dàng, trái tim thuần khiết mình gặp
nhưng không khiến mình rung động. Điều quan trọng là mình lại đi yêu một cô gái khó
tính lúc nào cũng đăm đăm, không bao giờ mở lòng, không biết lắng nghe. Bao giờ cũng
cố gắng đẩy người khác tránh xa mình. Trái tim cô ấy lạnh như một băng. Nhưng mình
yêu cô ấy, và cô ấy chính là... cậu, Gia Hân
Một giọt nước mắt rơi ra từ khóe mắt Gia Hân,
Gia Hân: Đầu óc cô quay cuồng, muốn nổ tung. Hình ảnh trước mặt mờ đi trong nước mắt. Khôi
Vĩ cũng trở nên nhạt nhòa, khuôn mặt anh như một làn sương mỏng manh. Không thể nghĩ ra thứ
gì. Cô muốn chạy trốn. Mong manh và yếu đuối, đó chính là tình cảm con người
- Câu không biết mình vừa nói gì đâu.
Gia Hân chạy , không biết cô đã chạy như thế trong bao lâu, cô không quan tâm, mặc kệ bàn
chân cô đang nhức nhối vì đôi giày cao gót. Ở đâu đó trong tim cô chứa một nỗi đau còn lớn hơn
thế. Giờ cô mới biết , trái tim cô cũng là một thứ mong manh và yếu đuối. Liệu nó có thể vỡ ra
làm từng mảnh . Trời mưa lớn. , sét nổ tung bầu trời. Nước mắt cô hòa tan vào nước mưa. Tiêng
dập cửa của cô, máu của mẹ, căn phòng vệ sinh trong trường cô bị nhốt. Trước đây cô cho rằng
mình ghét con người. Ghét và sợ
Gia Hân không biết mình làm thế nào mà chạy vào trong một chiếc bốt điện thoại
Cô bấm máy , giọng của bố vang lên ở đâu dây bên kia
[Type text] Page 13
- Gia Hân – Bố cô ho vào trong điện thoại, bố luôn biết là cô gọi và lúc nào cũng là người
lên tiếng trước
- Bố à, con
- Lại cãi nhau với mẹ hả con, con ngoan
- Sao bố lại chia tay với mẹ , bố có yêu mẹ không
- Sao con hỏi vậy , có chứ. Bố yêu mẹ từ cái nhìn đâu tiên
- Mẹ luôn không hiểu bố, luôn luôn muôn bố là người hoàn hảo, mẹ coi trọng vật chất nhu
vậy và không bao giờ cảm thấy bằng lòng
- Tất cả những điều ấy là vì con, cho con có một cuộc sống tốt hơn. Mỗi người có một suy
nghĩ của riêng mình. Có lúc, không thể nói rằng ai đúng ai sai. Mẹ đã vất vả vì bố
- Sau tất cả, bố vẫn yêu mẹ sao. Ngay cả lúc này
- Gia Hân, tình yêu bắt đầu thì con không thể làm gì ngoài việc bước đi theo nó. Con
không thể tránh né vấn đề. Càng yếu đuối thì càng phải đối mặt. Hạnh phúc hay đau khổ,
con không thể có câu trả lời nếu không đi hết cuối chương của cuốn sách
Cô cúp máy , hình ảnh anh xuất hiện , vẫn với nụ cười trong sáng ấy, anh thích cô sao . Cô muốn
biết
Cô chạy. Chạy về phía mà trong đầu cô đã xác định rõ
Khôi Vĩ bước ra khỏi quán khi cô xuất hiện . Người cô ướt sũng, Khôi Vĩ nhìn cô với ánh mắt
ngạc nhiên. Anh chạy tới che cho cô bằng cây dù của mình
- Cậu làm gì ở đây? Sao lại ướt thế này . câu không ngủ được à
- Uhm, cậu sẽ không tin điều này. Uhm, tớ chẳng thể ngủ được nếu không có cậu. Đồ ngốc
Cô ôm anh, môi họ chạm nhau. Nụ hôn dài và ấm áp. Trong cơn mưa mọi thứ dần trở nên thật rõ
rằng. Không phải là những cái đêm lạnh lẽo chôn chặt vào lòng, không phải những đau khổ đã
qua, mà là hạnh phúc của hiện tại.
Ngày đầu tiên gặp anh, thấy anh trong bộ sơ mi trắng, anh trông như một vị thiên sứ. Lông mày
thanh tú, đôi mắt ấm áp và trong sáng. Mọi thứ ở anh khiến sự lạnh lẽo ở cô tan chạy mỗi khi
anh cười . Lần đâu tiên cô gặp tình yêu , bối rối, sợ hãi và không dám nắm lấy. Lần đầu tiên, cô
muốn đưa tay chạm vào ai đó nhưng lại sợ anh cũng sẽ biết mất. Lần đầu tiên cảm nhận trái tim
mình đập thật mạnh , hạnh phúc chỉ chờ cô can đảm mở cửa . Gio cô đã đủ can đảm để mở cánh
cửa đó , cô muốn biết câu trả lời khi đọc hết cuốn sách về anh. Anh có phải là hạnh phúc của cô
hay không? Cô yêu anh, Khôi Vĩ...
[Type text] Page 14

Contenu connexe

Tendances

Cerpen:Takdir Cintaku
Cerpen:Takdir CintakuCerpen:Takdir Cintaku
Cerpen:Takdir CintakuIli Ily
 
Cerita cinta suami isteri
Cerita cinta suami  isteriCerita cinta suami  isteri
Cerita cinta suami isteriHafiz Pk
 
Sepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot PerawanSepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot Perawanbeesingle41
 
Sepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot PerawanSepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot Perawanbeesingle41
 
Tết cổ truyền việt nam
Tết cổ truyền việt namTết cổ truyền việt nam
Tết cổ truyền việt nammrtomlearning
 
Phan tich bai hoc tu lao an may
Phan tich bai hoc tu lao an mayPhan tich bai hoc tu lao an may
Phan tich bai hoc tu lao an maytruongduong201
 
Kinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạng
Kinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạngKinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạng
Kinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạngHồng Nhung (Ỉn con)
 
Kỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sống
Kỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sốngKỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sống
Kỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sốngTâm Việt Group
 
[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.com
[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.com[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.com
[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.comThùy Linh
 
HƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆP
HƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆPHƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆP
HƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆPHoàng Thái Việt
 
Bai tho ve tieu doi xe khong kinh thúy
Bai tho ve tieu doi xe khong kinh thúyBai tho ve tieu doi xe khong kinh thúy
Bai tho ve tieu doi xe khong kinh thúylechi55
 
Cerita tentang hana..
Cerita tentang hana..Cerita tentang hana..
Cerita tentang hana..Shika Nara
 
Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh
Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh
Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh nataliej4
 
365 câu crazy english (bản full)
365 câu crazy english (bản full)365 câu crazy english (bản full)
365 câu crazy english (bản full)Hannah Lee
 
kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)
kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)
kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)Hoàng Thái Việt
 
Tác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptx
Tác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptxTác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptx
Tác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptxNLULuVnBnh
 

Tendances (20)

Aku tersesat
Aku tersesatAku tersesat
Aku tersesat
 
Cerpen:Takdir Cintaku
Cerpen:Takdir CintakuCerpen:Takdir Cintaku
Cerpen:Takdir Cintaku
 
Cerita cinta suami isteri
Cerita cinta suami  isteriCerita cinta suami  isteri
Cerita cinta suami isteri
 
My ideal holiday
My ideal holidayMy ideal holiday
My ideal holiday
 
Sepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot PerawanSepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot Perawan
 
Sepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot PerawanSepupu Ku Yang Hot Perawan
Sepupu Ku Yang Hot Perawan
 
Tết cổ truyền việt nam
Tết cổ truyền việt namTết cổ truyền việt nam
Tết cổ truyền việt nam
 
Phan tich bai hoc tu lao an may
Phan tich bai hoc tu lao an mayPhan tich bai hoc tu lao an may
Phan tich bai hoc tu lao an may
 
Kinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạng
Kinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạngKinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạng
Kinh nghiệm rút ra từ hoạt động báo chí trước cách mạng
 
Df
DfDf
Df
 
Kỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sống
Kỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sốngKỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sống
Kỹ năng Giảng dạy thực hành kỹ năng sống
 
[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.com
[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.com[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.com
[Ebook và audio] 400 câu Crazy English - tincanban.com
 
HƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆP
HƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆPHƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆP
HƯỚNG DẪN LÀM MC ĐÁM CƯỚI CHUYÊN NGHIỆP
 
Bai tho ve tieu doi xe khong kinh thúy
Bai tho ve tieu doi xe khong kinh thúyBai tho ve tieu doi xe khong kinh thúy
Bai tho ve tieu doi xe khong kinh thúy
 
Cerita tentang hana..
Cerita tentang hana..Cerita tentang hana..
Cerita tentang hana..
 
Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh
Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh
Ý Tưởng Khởi Nghiệp Dự Án Cà Phê Hoa Tranh
 
365 câu crazy english (bản full)
365 câu crazy english (bản full)365 câu crazy english (bản full)
365 câu crazy english (bản full)
 
kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)
kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)
kịch bản mc lễ vu quy nhà gái (bán kịch bản)
 
Tác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptx
Tác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptxTác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptx
Tác phẩm Nhà Giả Kim (1).pptx
 
Cẩm nang du lịch Đà Lạt
Cẩm nang du lịch Đà LạtCẩm nang du lịch Đà Lạt
Cẩm nang du lịch Đà Lạt
 

En vedette

Conceptos básicos de marketing
Conceptos básicos de marketingConceptos básicos de marketing
Conceptos básicos de marketingcadlym
 
Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01
Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01
Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01Hoang Ty
 
International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)
International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)
International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)inventionjournals
 
The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...
The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...
The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...Brian Solis
 
Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)
Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)
Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)maditabalnco
 
The Six Highest Performing B2B Blog Post Formats
The Six Highest Performing B2B Blog Post FormatsThe Six Highest Performing B2B Blog Post Formats
The Six Highest Performing B2B Blog Post FormatsBarry Feldman
 
The Outcome Economy
The Outcome EconomyThe Outcome Economy
The Outcome EconomyHelge Tennø
 

En vedette (8)

Leaders
LeadersLeaders
Leaders
 
Conceptos básicos de marketing
Conceptos básicos de marketingConceptos básicos de marketing
Conceptos básicos de marketing
 
Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01
Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01
Thietkewebsitebangbloggerdanhchonguoikhongbietveit 140112041436-phpapp01
 
International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)
International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)
International Journal of Humanities and Social Science Invention (IJHSSI)
 
The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...
The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...
The impact of innovation on travel and tourism industries (World Travel Marke...
 
Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)
Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)
Reuters: Pictures of the Year 2016 (Part 2)
 
The Six Highest Performing B2B Blog Post Formats
The Six Highest Performing B2B Blog Post FormatsThe Six Highest Performing B2B Blog Post Formats
The Six Highest Performing B2B Blog Post Formats
 
The Outcome Economy
The Outcome EconomyThe Outcome Economy
The Outcome Economy
 

Similaire à Dinh menh trong mat

CHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docxCHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docxnganhthus82
 
Jenny phương u40 kén vợ
Jenny phương u40 kén vợJenny phương u40 kén vợ
Jenny phương u40 kén vợJenny Phương
 
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullđọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullNet Nhacso
 
Anh Còn Nợ Em...
Anh Còn Nợ Em...Anh Còn Nợ Em...
Anh Còn Nợ Em...Kith Kin
 
Cùng xem và cảm nhận
Cùng xem và cảm nhậnCùng xem và cảm nhận
Cùng xem và cảm nhậnToan Ng
 
Bàn có năm chỗ ngồi nguyễn nhật ánhtruonghocso.com
Bàn có năm chỗ ngồi   nguyễn nhật ánhtruonghocso.comBàn có năm chỗ ngồi   nguyễn nhật ánhtruonghocso.com
Bàn có năm chỗ ngồi nguyễn nhật ánhtruonghocso.comThế Giới Tinh Hoa
 
Tình yêu thứ ba
Tình yêu thứ baTình yêu thứ ba
Tình yêu thứ bale thai
 
Em Toi(td)
Em Toi(td)Em Toi(td)
Em Toi(td)Thuydy
 
Mùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.com
Mùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.comMùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.com
Mùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.comThế Giới Tinh Hoa
 
áNh ban mai hoàng thu dung
áNh ban mai   hoàng thu dungáNh ban mai   hoàng thu dung
áNh ban mai hoàng thu dungstruyen68
 

Similaire à Dinh menh trong mat (20)

Abc.(1)
Abc.(1)Abc.(1)
Abc.(1)
 
Con trai lão hạc
Con trai lão hạcCon trai lão hạc
Con trai lão hạc
 
NUỐI TIẾC
NUỐI TIẾC NUỐI TIẾC
NUỐI TIẾC
 
Jenny phương nếu
Jenny phương nếuJenny phương nếu
Jenny phương nếu
 
Giáo trình Westpoint
Giáo trình WestpointGiáo trình Westpoint
Giáo trình Westpoint
 
CHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docxCHIẾC LƯỢC NG3.docx
CHIẾC LƯỢC NG3.docx
 
Jenny phương u40 kén vợ
Jenny phương u40 kén vợJenny phương u40 kén vợ
Jenny phương u40 kén vợ
 
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như fullđọC truyện sợi xích lê kiều như full
đọC truyện sợi xích lê kiều như full
 
đề
đềđề
đề
 
Nuối Tiếc
Nuối TiếcNuối Tiếc
Nuối Tiếc
 
Anh Còn Nợ Em...
Anh Còn Nợ Em...Anh Còn Nợ Em...
Anh Còn Nợ Em...
 
Cùng xem và cảm nhận
Cùng xem và cảm nhậnCùng xem và cảm nhận
Cùng xem và cảm nhận
 
Hat giong tam_hon
Hat giong tam_honHat giong tam_hon
Hat giong tam_hon
 
Bàn có năm chỗ ngồi nguyễn nhật ánhtruonghocso.com
Bàn có năm chỗ ngồi   nguyễn nhật ánhtruonghocso.comBàn có năm chỗ ngồi   nguyễn nhật ánhtruonghocso.com
Bàn có năm chỗ ngồi nguyễn nhật ánhtruonghocso.com
 
Chiec luoc nga
Chiec luoc ngaChiec luoc nga
Chiec luoc nga
 
Hạnh phúc khi có mẹ
Hạnh phúc khi có mẹHạnh phúc khi có mẹ
Hạnh phúc khi có mẹ
 
Tình yêu thứ ba
Tình yêu thứ baTình yêu thứ ba
Tình yêu thứ ba
 
Em Toi(td)
Em Toi(td)Em Toi(td)
Em Toi(td)
 
Mùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.com
Mùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.comMùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.com
Mùa lá rụng trong vườn ma văn khángtruonghocso.com
 
áNh ban mai hoàng thu dung
áNh ban mai   hoàng thu dungáNh ban mai   hoàng thu dung
áNh ban mai hoàng thu dung
 

Dinh menh trong mat

  • 1. [Type text] Page 1 Gia Hân : Bí hiểm và sống nội tâm, ghét những thứ yếu đuối , mong manh và giả tạo Khôi Vĩ : Chàng trai có vẻ ngoài mong manh, khuôn mặt đẹp như hoa,nhưng bên trong vô tư và ấm áp Định Mệnh Trong Ánh Mắt Gia Hân : Cô, một nhà thiết kế thời trang của một công ty nổi tiếng, công ty Tân Phát, có tất cả những gì mà người khác nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ. Một ngôi nhà riêng 4 tầng có ban công nhìn ra toàn cảnh thành phố, một chiếc xe limo sang trọng, một tài khoản khổng lồ trong ngân hàng. Cô có tất cả ngoài... Một ngụm cafe đắng chảy vào cổ họng, khiến cô bất giác rùng mình. Đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đám trẻ con đang chơi đùa xung quanh chiếc xích đu màu trắng, bãi cỏ xanh mướt . Mọi thứ ấy trong xanh và yên bình ngăn cách bởi một tấm kính mỏng bên trong. Bên trong quán được trang trí rất đẹp mắt, tường sơn xanh mang lại cảm giác thư giãn nhưng vẫn có cảm giác thật ngột ngạt, ít nhất là với cô . Lý do ư... - Gia Hân, chú ý vào con , anh đang nói chuyện với con kìa. – Người đàn bà sực nức mùi phấn hoa hích vào người cô , kéo sự chú ý của cô vào người đàn ông ục ịch, mất cân đối đang ngồi đối diện - Em bao nhiêu tuổi rồi – Hắn nói bằng thứ giọng sền sệt do hút quá nhiều thuốc - 30 – Cô trả lời Phải cô đã 30, không chồng, không gia đình, không trách nhiệm hay vướng bận, có rất nhiều tiền, một công việc thành công. Cô nhếch mép cười cho cái tuổi 30 của mình, một người con gái chưa bao giờ biết đến yêu - Cháu e rằng, - Hắn nhìn vào người đàn bà ngồi bên cạnh tôi – Cháu xin lỗi nhưng 30 tuổi có lẽ là rất khó để có con, gia đình cháu không chỉ cần một người vợ đảm đang mà còn rất cần một mẹ tốt cho các con sau này. Tuy nhiên, cháu sẽ bàn bạc với gia đình , biết đâu chúng ta có thể thay đổi tình hình , phải không em? – Một cách kín đáo nhưng cũng không thể giấu được cô, đôi mắt hắn nhìn chăm chăm vào vòng một. Cô khinh bỉ. - Vậy anh nghĩ mình bao nhiêu . 40 hay – cô nhìn toàn bộ từ chân tới đầu hắn- 50- - Kìa con Không khí thật căng thẳng Ở một dãy bàn khác Khôi Vĩ - Này các cậu, mình là đàn ông mà - Vậy chứng minh đi.
  • 2. [Type text] Page 2 Tụi con trai ngồi chèn ép vào tụi con gái , ôm vai bá cổ, hôn hít đủ thể loại. Bữa tiệc nhân viên là thế đấy. Hỗn độn và ồn ào , cái gì cũng có. Chỉ thiếu có ai đó hiểu mình. Tên con trai ngồi rung đùi nốc một hơi cạn cốc bia lớn và bật cười. Thật vô duyên. - Con trai là phải uống rượu như nước lã, hút thuốc một cách nam tính. Và- Hắn sờ vào eo cô gái bên cạnh ra hiệu, cô ta tiến lại gần Khôi Vĩ nhưng anh xua tay - Nhưng không phải bằng cách này đâu nhé- anh nhích dần vào bên trong để tránh sự đụng chạm - Cậu không thích con gái , đúng không?- Chúng bật cười - Không phải – Anh hét lớn nhưng không thể giải thích. Chỉ là ... mỗi quan tâm khác nhau . Anh có lý tưởng của mình , hoài bão và cả mẫu cô gái mình sẽ thích. Anh biết mình không thuộc về một nơi đầy cạnh tranh, đầy đố kị và những thứ thật tầm thường khi mọi người muốn trở thành người khác, thành công và kiêu ngạo- Các cậu say rồi đấy- Anh đứng dậy - Cậu không đứng ra ngoài khóc đấy chứ! - No, never – Anh huých vào vai thằng bạn để trả thù cái tội nó luôn chọc anh giống con gái. Tuấn, cái thằng có cơ bắp cuồn cuộn ấy lúc nào cũng tự hào về vẻ ngoài của mình Gia Hân : - Mẹ à, đây là cuộc sống của con , mẹ đừng can thiệp được không- Cô tức giận - Em à, đừng ích kỉ như vậy, em cần quan tâm đến cảm nhận của mẹ em, nghe lời anh đi , đừng sống lập dị như vậy nữa .- Cô trừng mắt nhìn hắn - Mày thật quá đáng, tao là mẹ mày mà mày nói như vậy à. Mày sẽ chẳng được ai yêu nếu không bao giờ biết yêu người khác, cứ sống ích kỉ như vậy đi con Cô mệt mỏi , mệt mỏi vì cãi nhau, vì nhứng thứ mà mọi người gán ghép . ích kỉ, vô tâm . Lúc nào cô cũng là người sai. Sai cả khi là lý do trong câu chuyện của bố và mẹ - Vì sao bố lại bỏ hai mẹ con mình khi mẹ yêu bố rất nhiều Cô quay lưng bỏ đi trước khi có thể thấy những giọt nước mắt buộc tội của mẹ. Mỗi khi phải đối diện với tình cảm cô đều chạy trốn, chạy trốn vì bất lực Hắn, người đàn ông 45 tuổi, nhiều tiền, xấu trai và ế vợ lao theo cô , túm lấy tay cô . Đau nhưng không thể nói, phải chịu đựng , và không khóc. Phải chịu đựng - Xin lỗi mẹ đi em, em sai rồi- Hắn bóp chặt lấy khuỷu tay cô - Buông tôi ra- Cô hét lớn, quay lại nhìn trừng trừng vào đôi mắt hắn Khôi Vĩ : Anh vừ chạy vừa quay đầu lại đùa với tụi bạn. Tụi nó không xấu mà chỉ vì là con trai thôi. Bất ngờ, anh lao vào một cô gái, à, môt đôi trai gái. Có vẻ họ cãi nhau. Cú va chạm làm cô gái bị chúi mình, anh vội đỡ lấy cô. Xin lỗi, ngượng ngùng rụt tay về . Khi anh chưa kịp nói câu xin lỗi thứ 3 của mình, cô gái kéo anh lại gần, bất ngờ hôn. Nụ hôn đầu đã bị một cô gái như vậy
  • 3. [Type text] Page 3 cướp mất. Bất ngờ , ngạc nhiên và có phần xấu hổ. Nhưng sao trái tim anh đập thật nhanh. Anhnhìn thấy cái gì đó , không thật sự rõ ràng , hình như là nước mắt. Cô ấy khóc ư?Tại sao? Khôi Vĩ : Anh không nhớ rõ tại sao mình lại ở đây, ngồi trong một quán nước có thể nhìn ra bên ngoài. Bức tường sơn xanh da trời, hoa được treo quanh những góc phòng. Ngoài kia, qua cửa kính bọn trẻ đang chơi xung quanh chiếc xích đu. Anh ngước nhìn cô gái anh đã đâm phải. Xinh đẹp, kiêu kì và im lặng. Mặc một chiếc váy màu trắng thắt eo làm nổi bật làn da trắng hồng. Đôi môi đỏ mọng, gò má cao, chiếc mũi nhỏ nhắn và thanh thoát. Nhưng thứ đặc biệt nhất lại là đôi mắt . Đen và trong veo. Không biết có phải anh đã nhìn thấy nước mắt chảy ra từ đấy nên thấy nó đặc biệt hay không. Nhưng anh cảm thấy nó bí ẩn và không rõ ràng nhu cái vẻ ngoài của cô, như cách cô đang im lặng nhấp từng ngụm cafe, nhìn ra bên ngoài cửa kính - Xin lỗi – Anh mở lời , không chịu được cảm giác này, anh muốn biết anh phải làm gì lúc này, tại sao anh với cô lại ngồi ở đây, đối diện với nhau , im lặng, và tại sao cô khóc . Anh muốn biết Cô ngước nhìn, không một lời nào được thốt lên Tiếng chuông điện thoại. Cả hai nhấc máy - Mẹ à, đừng can thiệp vào cuộc sống của con nữa- Cô - Cậu, cô ấy không phải- Anh - Con có cuộc sống riêng của mình và con không giống mẹ - Cô gắt lên trong điện thoại - Không phải như câu nghĩ đâu- Anh nói , bế tắc khi phải giả thích. Đôi khi có những thứ càng giải thích thì lại càng phức tạp - Không phải là con vô lý mà mẹ đâu có bao giờ để ý đến cảm nhận của con. Con không thích anh ta. Kệch cỡm và nông cạn . Mẹ thích thì mẹ lấy đi - Tớ chẳng cảm giác gì hết. Chỉ là vô tình thôi. Cậu đừng nói bằng giọng đấy. Cô ấy là người tốt. Vì sao tớ biết ư? Vì cô ấy không có vẻ ngoài như các cô gái mà cậu quen đâu - Được rồi. Anh ấy là bạn trai con. Hôm nào con sẽ giới thiệu với mẹ và dượng, được chưa ạ- Cô cúp máy Cô nhìn thẳng vào mắt anh - Anh làm bạn trai tôi đi Không tin được! Đó là những gì anh nghĩ . Vẫn áp chiếc di động vào tai, tiếng đầu đây bên kia chu chéo vì bị bỏ lơ. Cảm nhận sự căng thẳng dồn lên tận chân tóc. Sau một hồi bất động, anh thấy mình trả lời - Đồng ý Gia Hân. Ngày thứ nhất
  • 4. [Type text] Page 4 Đồng hồ điểm giữa trưa. Cô không ăn và cũng không muốn ăn. Nằm duỗi dài trên chiếc sofa, mắt nhìn lên trần nhà. Cảm giác căn hộ của cô thật ngột ngạt. Thèm một cảm giác chạy một mình dưới mưa. Cô thích mưa nhưng cũng sợ mưa. Tập tài liệu để bừa bộn trên bàn, những tập bản phác thảo vẽ dở dang, nằm lộn xộn trên mặt bàn, dưới đất và cả ở dưới gầm tủ. Rất nhiều trong số chúng bị cô vò nát. Cô với tay cầm một xấp giấy . Còn 2 ngày nữa là phải nộp bài. Không có ý tưởng. Ngột ngạt và bế tắc. Cô nhăn mặt khi cảm giác một cơn đau đầu chạy buốt thái dương. Điện thoại kêu, cô với tay nhấc máy, đầu dây bên kia là giọng của đàn ông - Gia Hân , cô đang làm gì vậy ! Sao cô không gọi cho tôi Ai vậy nhỉ. Cô suy nghĩ. Sao cô phải gọi - Anh là ai? – Giong nói của cô thoáng vẻ lạnh lùng - Hả , cô quên rồi sao! Đừng đùa như vậy chứ.... Cô quên thật à, chúng ta - Chúng ta? – Cô chợt nhớ ra người con trai đó, giọng nói, quán nước, cú va chạm. Người ấy mặc sơ mi trắng và có một đôi mắt rất ấm áp Im lặng, có lẽ chờ cô trả lời. Cô miễn cưỡng lên tiếng - Tôi nhớ rồi, anh- Chợt nhớ cô không biết tên anh , cô không bao giờ hỏi tên ai khi biết họ sẽ chỉ vô tình đi qua cuộc đời cô- Có chuyện gì vậy? - Nếu không có gì, tôi cúp máy đây - Chờ chút, chúng ta chẳng phải đang hẹn hò sao? Chiều cô rảnh không, chúng ta sẽ đi chơi đâu đó. Cô muốn đi đâu - Tôi không rảnh, tôi xin lỗi.- Không giải thích, cô cúp máy Cô không có gì để làm vào chiều này cả. Tất cả công việc chỉ là hoàn thành bộ sưu tập đang dở dang mà cô chưa tìm ra ý tưởng. Nhưng cô cũng không muốn đi chơi. Không có nơi nào để đi cả. Cô xoay người nằm nghiêng, co lại và ngủ thiếp đi Khôi Vĩ: Cô thật kì lạ. Anh dập máy, suy nghĩ về cô gái đã nói sẽ trở thành bạn gái anh. Cô đã cho anh tiền lương 1 triệu đô nếu anh chấp nhận làm bạn trai tạm thời của cô, ra mắt bố mẹ, đi cùng bạn bè. Và anh nhận lời. Anh không phải người mê tiền. Mọi chuyện trở nên thật khó hiểu. Có cái gì như thể nếu anh không nhận lời, anh sẽ không thể gặp cô. Cô sẽ biến mất Anh nhìn như thôi miên vào chiếc điện thoại. Anh phải làm gì để có thể rủ cô đi chơi. Gia Hân: Mệt mỏi , không thứ gì có thể làm cô vui. Tất cả, chuyện của bố và mẹ , chuyện công việc. Cô thấy mình thật may mắn khi không phải lo nghĩ gì về chuyện tình cảm lẫn bạn bè. Gia đình và công việc đã đủ khiến cô mệt mỏi. Cô sợ tình cảm, sợ tổn thương, sợ những gì quá quan trọng sẽ mất. Trái tim cô không đủ sức để chống chọi lại với những tan vỡ. Điện thoại của Khôi Vĩ đã reo suốt 2 ngày . Cô không nhấc máy
  • 5. [Type text] Page 5 Khôi Vĩ: Anh gọi cho cô suốt 2 ngày nhưng không có gì là cô sẽ trả lời. Cô đang làm gì? Liệu cô có cảm thấy anh thật phiền phức. Thật khó để lôi cô bước ra khỏi bức tường bảo vệ mà cô đã xây quanh mình . Anh không thể bước vào nhưng cũng không thể kéo cô về phía anh . Anh tiếp tục bấm điện thoại đến nỗi mấy đứa bạn thân cũng phát cáu vì nghĩ anh bị điên rồi. Nhưng không có vẻ gì là anh sẽ bỏ cuộc Ngày thứ 5. Gia Hân Cô muốn ra ngoài hít thở. Ngồi một mình trong quán nước mà cô hay đến. Cảm thấy căng thẳng khi tham dự vào cuộc họp gia đình . Họ hàng , gia đình của mẹ nói chuyện phiếm như thể cô không có mặt ở đó. 30 tuổi . Không chồng . Lập dị. Là chủ đề của mọi người. Họ dạy cô phải sống như thế nào, sống như thế nào để là người bình thương như mọi người. Nhưng cô không muốn là ai khác, cô muốn được là chính mình. Cô muốn gọi cho bố. Có lẽ bố là người hiểu cô nhất. Nhưng nếu gọi cô sẽ khóc - Cuối cùng cô cũng xuất hiện- Cô nghe thấy giọng nói sau lưng mình Quay lại, là anh. Vẫn với mái tóc dài , khuôn mặt đẹp trai. Anh mặc chiếc áo sơ mi màu trắng. Anh tiến lại và ngồi gần cô - Thật tình cờ. Tôi cũng đi ngang qua đây. Sao cô lại ngồi một mình. Bạn bè cô đâu? - Tôi thích ở một mình Khuôn mặt anh cho thấy một sự khó hiểu, mơ hồ. Cô đoán anh sẽ nói rằng cô thật lập dị, cô nên sống khác. Nếu vậy cô sẽ cho anh ra đi, cô không cần ai dạy cho cô cách sống. Con người thường đánh giá người khác thật tàn nhẫn chứ không bao giờ muốn biết lý do. Cô nhìn sâu vào mắt anh, sẵn sàng đối mặt với lời giáo huấn của những kẻ thật bình thường. Nhưng cái cô nhận lại không phải là như vậy . Im lặng, nhưng không có vẻ là mỉa mai, trách móc mà dịu dàng , cái sự dịu dàng có phần hơi nữ tính. Anh mỉm cười - Tôi sẽ không làm phiền cô nếu cô muốn im lặng. Tôi sẽ chỉ ngồi đây thôi được chứ Suy nghĩ, Cô suy nghĩ rất lung. Trán cô nhăn lại. Bất ngờ cô nắm tay anh - Anh bắt đầu công việc được chứ Khôi Vĩ: Cô dẫn anh tới gia đình cô. Cô giới thiệu anh với mọi người. Anh chào lễ phép. Màn giới thiệu bản thân khiến anh quay cuồng. Nghề nghiệp , gia đình, dự định trong tương lai. Tất cả mọi câu hỏi cô trả lời , thật trôi chảy cứ như học thuộc nó từ một kịch bản có sẵn. Anh không được để lộ ra bất kì chuyện gì về bản hợp đồng. Anh nhìn cô, cô vẫn đang nói , khác hẳn với cái vẻ ngoài im lặng trước đây. Đôi tay cô vẫn nắm chặt tay anh, mướt mồ hôi. Cô thật giả tạo. Nhưng anh thích cô mất rồi
  • 6. [Type text] Page 6 Buổi tối kết thúc, họ ra về. Anh đi bên cô, và nắm chặt tay cô . Cô lại trở về là một Gia Hân im lặng - Anh về được rồi đấy- Tôi sẽ thanh toán cho anh sau , cô nhìn sâu vào mắt anh im lặng - Có chuyện gì vậy- Cô hỏi - Cô vẫn nắm tay tôi thế này thì làm sao tôi đi được – Anh giơ bàn tay đang nắm lấy tay cô Cô vội vã buông tay - Xin lỗi Im lặng - Tôi đi đây. Cô vội vã bước đi để anh đứng một mình nhìn cô biến mất dần trong bóng tối. Anh không hiểu sao người con gái này lại đơn độc đến vậy Gia Hân: Cô cãi nhau với đồng nghiệp, bị sếp mắng. Có ai đó đã vứt hộp cơm trưa của cô vào thùng rác khi cô trở về bàn làm việc của mình. Một ngày của cô luôn luôn mệt mỏi như thế. 5 giờ chiều, cô thu xếp mọi thứ để trở về nhà . Đi ngang qua hành lang, cô nghe thấy mọi người đang bàn tán về một anh chàng đẹp trai nào đấy. Vẫn là câu chuyện của đám nhân viên nữ. Cô không quan tâm. Bước ra cửa, cô thấy anh, bạn trai hờ của cô, áo sơ mi kẻ sọc, cầm một bó hoa . Anh đứng trước cửa công ty cô . Không kịp để cô ngạc nhiên, anh kéo vai cô lại gần - Đi thôi em , mình muộn rồi Đám nhân viên nữ trao nhau cái nhìn ghen tị lẫn tức tối - Làm gì vậy – cô gạt anh ra - Yên lặng nào, tôi chỉ làm việc thôi- Anh thì thầm vào tai cô Đưa cô lên một chiếc xe oto. Anh để cô ngồi ghế sau, - Sao anh lại biết nơi tôi làm việc - ừ, thì tôi lấy thông tin từ mẹ vợ tương lai. Sao nào? Chúng ta xuất phát thôi- Anh cười và kéo ga - Anh đang làm cái trò gì vậy- Cô nói lớn - Có thể xem như một vụ bắt cóc không nhỉ- Anh quay lại nháy mắt với cô Anh chở cô đến công viên vui chơi. Cứ thế anh kéo cô đi chơi hết trò này tới trò khác, mặc kệ cô la ó phản đối. Tàu lượn siêu tốc, ngôi nhà ma ám... Tất cả toàn là những trò kinh dị , rùng rợn
  • 7. [Type text] Page 7 đến nỗi bắn tim ra ngoài. Bước ra từ ngôi nhà ma, cô thất thần ngồi xuống đất. Cô đã la hét quá nhiều đến nỗi khản cả cổ họng còn anh thì chỉ cười. Anh lúc nào cũng nắm tay cô , ngay cả lúc này - Vui lắm sao?- Cô nhướng mắt hỏi, cô đặt tay lên ngực như để tìm lại trái tim mình - Em muốn ăn kem không? Chưa kịp để cô kịp trả lời , anh quay gót bước đi và quay về với 2 que kem trên tay. Anh đưa cho cô và cô đón lấy. Vị kem tan chảy trong miệng. Cô bất giác phì cười. Từ rất lâu, cô không có cảm giác đầu có mình thật sự trống rỗng như lúc này. Cô đang vui. Nói sao nhỉ, cô thích cảm giác như vậy - Tôi chưa bao giờ được đi đu quay, đi nhà ma cả- Cô mỉm cười - Thật sao , vậy từ giờ anh sẽ đưa em đi thật nhiều nơi Cô nhìn anh, đầy băn khoăn nhưng rồi buột miệng - Được thôi, xem như đó là một phần công việc - ừm được rồi – Anh thở dài Cô và anh bắt đầu nói chuyện. Cô đã dần cởi mở. Đã lâu, cô không biết rằng mình có thể cười, không hoàn toàn là một tảng đá cảm. Liệu có thể là một sự khởi đầu không nhỉ Kể từ hôm đó, ngày nào cô cũng cùng anh đi chơi. Từng chút một, cô mở lời - Anh làm nghề gì - Anh ở đâu? Chắc hồi đi học, rất nhiều người thích anh nhỉ - Tại sao? - Đẹp trai , học giỏi. Dịu dàng. Không phải con gái đều thích vậy sao? - Cũng có nhưng chỉ là bạn thôi . Tôi cũng có tiêu chuẩn riêng của mình - Xạo quá - Vậy em có thích anh không? – Anh hỏi khiến cô đỏ mặt - Anh tên là gì, Tôi là Gia Hân , chúng ta là bạn nhé - Anh biết, em là Gia Hân.Thật thất vọng khi em chẳng biết tên anh , dù gì cũng là bạn trai trên hợp đồng. Dù sao, Khôi Vĩ. Anh là Khôi Vĩ- Anh trả lời
  • 8. [Type text] Page 8 Gia Hân: Cô nhìn đồng hồ, anh chưa tới. Tối nay họ sẽ đi chơi. Không biết từ lúc nào cô bắt đầu nhìn lên đồng hồ , chờ đợi một người tới trước cửa nhà cô , cô chờ một bó hoa xuất hiện. Đồng hồ điểm 8 giờ tối. Trời bắt đầu mưa. Ôi ! Không ! Cô nhìn ra ngoài trời, ngán ngẩm. Người ấy sẽ không tới. Nhưng khi cô vừa kéo rèm cửa xuống thì chuông cửa reo. Là anh, bó hoa hổng trên tay, người ướt sũng nước. Anh cười , vẫn với cái nụ cười tỏa nắng không hề thay đổi - Chào em - Chào- Cô lạnh lùng... – Trời mưa rồi - Anh biết- Anh đi qua cô để bước vào nhà , anh âm ẩm mùi của mưa - Sao anh lại vào đây, tôi đã nói là không chuyện vào nhà tôi rồi mà- Cô gắt, vẫn đứng trước cửa - Anh biết nhưng trời mưa mà- Anh nhìn cô , tội nghiệp như một cậu bé đã làm sai chuyện gì “ Ừ , trời đang mưa” cô thì thầm - Dù sao , anh chỉ có thể ở đây cho đến khi trời tạnh thôi đấy, Sau đấy, anh ra khỏi nhà tôi , được chứ - Được rồi, cô bạn khó tính của tôi ơi- Anh cốc đầu cô như thể cô con nít Cô không cảm thấy giận Anh ngồi nguyên trên ghế với quần áo ướt sũng, cô không có đồ để cho anh thay, chưa bao giờ có một người đàn ông nào bước vào nhà cô cả. Cô thấy anh thật tội - Anh vào nhà tắm đi, rời cởi áo ra, tôi sẽ đi phơi khô Cơn mưa có vẻ như không bao giờ tạnh, họ đã cùng nhau chơi xong mấy ván cờ vua và lúc nào anh cũng để cô thắng . 12 giờ đêm, anh không thể không về nhà. Nhưng trời vẫn mưa.Cô đưa cho anh chăn đắp và kêu anh nằm dưới đất. Họ ngủ chung một phòng. Nếu mẹ biết cô để một người đàn ông vào nhà giờ này, mẹ sẽ vô cùng lo lắng. Mẹ luôn cho rằng cho người lạ vào nhà một cô gái sống một mình thật là nguy hiểm. Rất nhiều bài báo , kênh thời sự đều nói về những cô gái không may mắn. Cô biết, nhưng với anh, cô không hề sợ. Có những thứ khác đáng sợ hơn anh rất nhiều, trong đêm nay Đêm nay, giấc mơ ấy lại xuất hiện. Trời mưa, bố và mẹ , tiếng đổ vỡ, tiếng quát tháo. Bố chạy ra ngoài trời mưa. Cô chạy theo bố, bố kêu cô quay vào nhà. Nhưng khi cô bước vào, mẹ đang nằm trên một vũng máu với con dao lam trong tay. Máu. Trời mưa, Cô sợ, giật mình. Cô biết đêm nay sẽ không thể ngủ được. Có một bàn tay ấm áp nắm lấy vai cô . Là bố sao. Bố ơi! Đèn trong phòng bật sáng. Cô thấy anh, trước mặt cô , đôi mắt anh lo lắng.
  • 9. [Type text] Page 9 - Em mơ thấy ác mộng sao ? Cô im lặng Khôi Vĩ: Đêm nay thật dài. Anh nằm nghe tiếng mưa đập vào vách, anh muốn thức với cô cả đêm. Nhưng anh biết cô rất mệt. Mình không nên ích kỉ vậy. Mình có nên lên trên không nhỉ. Không biết lúc cô ngủ sẽ thế nào? Không được, mình là con trai còn cô ấy lại là con gái. Hơn nữa lại chỉ là bạn . Bạn thì không thể bước qua ranh giới cho phép được. Anh vẫn nằm dưới đất, lén đưa tay lên giường, tìm tay cô trong bóng tối. Cô thở mạnh, hình như cô không ngủ được. Anh nghe thấy tiếng cô khóc. Bật dậy. Cô đột ngột tỉnh giấc vì gặp ác mộng Nhìn sâu vào mắt cô , không có gì ngoài sự sợ hãi - Em đã gặp chuyện gì ? - Không có gì? Anh ngủ đi , tôi không sao- Cô rõ ràng đã lấy lại tinh thần , anh không biết nên gọi cô là mạnh mẽ hay bướng bỉnh hay giả dối nữa. Gía như cô chịu mở lòng mình Cô nằm xuống. Anh tắt đèn. Anh không yên tâm về cô chút nào hết. Biết ngay , cô vẫn không ngủ được . Tiếng giường kêu vì cô liên tục xoay mình. Anh leo lên giường, cô khẽ giật mình khi cảm nhận hơi ấm của anh - Không sao! Nghe anh , nhắm mắt lại nào- Anh cầm tay cô - Anh không định rủ tôi đếm cừu đấy chứ- Cô phì cười - Có thể lắm chứ- Anh mỉm cười Cô đã nhắm mắt lại, xích lại gần anh hơn một chút, thêm một chút nữa đến mức anh cảm thấy cơ thể của cô chạm vào cơ thể của mình. Lạnh và run rẩy trong vòng tay anh. Cô thật lạnh, lạnh như lần đầu tiên anh gặp cô. Lúc đó, đôi mắt của cô cũng mơ hồ, đôi mắt khiến anh lạnh toát. Tiếng thở của cô dần trở nên ổn định, đều đều và chậm rãi. Cô đã ngủ. Anh yêu người con gái này. Gia Hân: Ánh nắng sáng sớm chiếu xuyên qua cửa kính rọi vào căn phòng ngủ. Cô đã thức dậy từ lâu. Khôi Vĩ đang nằm cạnh cô . Anh ngủ say như một đứa trẻ. Đẹp trai, anh như một vị thiên sứ, trong ánh nắng sáng sớm, anh tỏa sáng. Đêm qua, cô đã ngủ rất ngon, 1 điều mà trước đây cô không thể làm được mỗi khi gặp ác mộng. Đó không thực sự là một cơn ác mộng. Ác mộng không thực đến như thế, ít ra nếu là ác mộng, người ta sẽ quên khi tỉnh dậy. Đó là một mảnh kí ức trong cô. Gia Hân đưa tay lên khẽ chạm vào khuôn mặt anh nhưng rồi lại rụt tay về. Cô sợ. Khôi Vĩ đã tỉnh dậy. Giay phút nhìn thấy cô , anh nheo mắt và cười - Em dậy rồi ah Cô không nói gì, trở về là Gia Hân thường ngày, bí ẩn và khó tính - Anh có cần ăn sáng khi về không?
  • 10. [Type text] Page 10 Không hề bị bất ngờ bởi thái độ của cô, anh lao xuống giường, lấy chiếc áo khoác vắt trên thành ghế rồi bước ra cửa - Không cần đâu. Em ngủ tiếp đi. Anh về đây Khôi Vĩ về. Tiếng cánh cửa lạnh lùng khép chặt lại, tiếng bước chân của anh rời xa cô làm trái tim cô đau nhức. Anh và cô là bạn . Vậy tại sao khi trước đây khi nghe anh nói về hình mẫu lý tưởng của mình về một cô gái trong sáng, tốt tính, và thấu hiểu cô lại tức giận bỏ về. Lúc ấy, cô khóc. Liệu có phải cô biết mình không phải và cũng không thể là cô gái mà anh nói. Cô sợ một thứ tình cảm gì đó không thể định nghĩa đang dần dần lớn lên trong tim cô Gia Hân bất lực khi thấy mình càng ngày càng phụ thuộc vào anh. Cô sẽ không ngủ được nếu như không gọi cho anh vào mỗi tối. Không có mưa, cũng không có những cơn ác mộng cũ và dai dẳng hằng đêm khiến cô giật mình tỉnh giấc. Nhưng cô hoàn toàn không thể ngủ nếu không nghe giọng nói của anh vào mỗi tối như một thói quen , một cơn nghiên khó bỏ. Khôi Vĩ có lẽ giống như những viên thuốc ngủ mà khi đã trở nên phụ thuộc thì không thể bỏ - Cậu thật tốt( Cách xưng hô của cô đã thay đổi khi cô biết anh cùng tuổi với mình. Cô đã thuyết phục anh xưng hộ như vậy cho dù Khôi Vĩ có không đồng ý ) - Cậu là người bạn tốt- Cô nhắc đi nhắc lại - Được rồi, cô bạn, cậu ngủ được chưa? Hay tớ kể cho câu một câu chuyên khác nữa nhé - Ừ- Đồng hồ điểm 12 giờ đêm, cô nhắm mắt lại, hình ảnh của Khôi Vĩ do trí tượng tượng của cô tạo nên nằm bên cạnh cô , anh mỉm cười với đôi mắt lấp lánh Khôi Vĩ: - Có một chuyện tớ muốn nói với cậu . Chúng ta gặp nhau đi - Chuyện gì vậy – giọng Gia Hân ngái ngủ Cũng phải giờ mới có 6 giờ sáng - Tối nay 8 giờ được chứ Dù gì , Khôi Vĩ cũng phải nói. Anh nhận được cuộc gọi từ Mỹ. Đơn xin học bổng của anh đã được họ chấp thuận. Đây chắc chắn sẽ là môt bước khởi đầu để anh thực hiện được ước mơ của mình. Nếu thế thì đây sẽ là ngày cuối cùng anh và Gia Hân gặp nhau, là ngày kết thúc bản hợp đồng kì quặc. Nhưng cũng có thể sẽ khác 8 gio tối, quán vắng người. Nơi đầu tiên hai người gặp nhau. Anh thấy bồn chồn. Cô chưa tới, liên tục nhìn lên đồng hồ, 8 giờ 5 phút, 8 giờ 15. Cô bước vào , chào anh bằng một nụ cười. Cô mặc chiếc váy tím bó sát ngắn , bên ngoài khoác thêm một chiếc áo mỏng màu trắng, trông cô thật dịu dàng. Anh vẫy tay - Tớ xin lỗi, tớ đến muộn
  • 11. [Type text] Page 11 - ừ, cậu phải bù vào đấy 15 phút đấy nhé - Được thôi Anh kéo ghế cho cô ngồi xuống. Cởi áo khoác của mình để che cho cô. Một cử chỉ gă lăng mà anh không hề làm với một cô gái nào trước đây Tiếng nhạc, ánh đèn thật lãng mạn cho một buổi tối hẹn hò nhưng sẽ thật buồn khi đó lại là một buổi chia tay . Gia Hân nói say sưa còn anh thì chăm chú lắng nghe. Gia Hân: Anh thật lạ. Hoàn toàn im lặng nhưng không có vẻ là lơ đãng khi nghe cô nói. Cô thấy căng thẳng , cô không biết rằng khi cô cảm thấy căng thẳng lại có thể nói say sưa đến như vậy . Không có chủ đề cụ thể nào. Cô không biết mình đang nói gì. Linh tính của cô luôn luôn đúng. Mỗi khi xảy ra chuyện gì cô luôn dự báo trước được. Chuyện bố mẹ cô đột ngột ly dị, chuyện bạn thân tẩy chay, chuyện nhóm dự án khai trừ tên cô , nói xấu cô với xếp. Lúc này, cũng không phải ngoại lệ. Gia Hân mỉm cười, không rõ mình cười vì điều gì - Cậu hôm nay hay cười thật đấy - Thật vậy sao, chắc có lẽ là mình đang vui . - Mình có chuyện muốn thông báo- Khôi Vĩ nói một cách nghiêm túc Gia Hân bỏ miếng bít tết vào miệng và bắt đầu nhai, không hoàn toàn chú tâm trong khi cô nhìn chằm chằm vào đĩa của mình - Mình sẽ đi du học. Mình nhận được học bổng - Ở đâu cơ!- Cô không ngẩng lên - Mỹ Ra là Mỹ, một đất nước cách Việt Nam tận nửa vòng trái đất, chênh lệch tận 12 múi giờ. Một đất nước nước xa xôi như vậy , cô và anh chắc sẽ chẳng thể gặp nhau. Anh sẽ không thể đến mỗi khi cô cần, không thể gọi điện cho cô mỗi khi trời mưa. Nhưng cô đang nghĩ đi đâu vậy, anh và cô có quan hệ gì chứ ngoài quan hệ hợp đồng - Hi, chúc mừng cậu , câu thật may mắn . “ Đừng khóc...”Bao nhiêu người muốn mà không được đấy. Cậu sẽ đi trong bao lâu, lúc nào thì đi .” Đừng khóc... đừng để cậu ấy thấy sự yếu đuối này chứ” Cậu có khao bạn bè không . “ Xin mày đấy! Đừng khóc mà”Hi , phải khao đấy , chuyện vui mà “ Cậu đừng đi có được không! Đừng...” Cô thấy mình đang trở nên thật kị quặc, những tiếng nói không ngừng vang lên trong đau, cô muốn tắt chúng đi mà không được. Im lặng. Gia Hân thấy hai bàn tay của mình đang bấu chặt vào nhau, chúng ướt đẫm Cô nhìn đồng hồ, rồi thốt lên
  • 12. [Type text] Page 12 - Chết rồi, mình có việc mà quên mất mình phải đi làm vào buổi tối . Mệt thật nhưng cậu biết mà, sếp ấy. Chúc mừng câu, trước ngày đi, nhớ gọi cho mình . Gia Hân chìa bàn tay ra cho Khôi Vĩ. Tay cô ướt mồ hôi Khôi Vĩ: Anh nhìn dáng cô đi ra phía cửa. Anh phải nói cho cô biết một điều, điều mà anh không dự định sẽ nói vào tối này. Nhưng khi thấy dáng cô đang rời xa anh, anh thấy nó thật quan trọng Chỉ còn 2 bước nữa là cô ra tới cửa - Gia Hân Anh tiến về phía cô, xoay cô lại đối diện với mình. Ánh mắt họ gặp nhau. Mắt cô ươn ướt - Gia Hân, tớ có việc này . Gia Hân , tớ từng kể với cậu về một cô gái mà tớ sẽ yêu nếu gặp. Cô ấy phải thật dịu dàng, nữ tính và luôn lắng nghe người khác. Cô gái tớ sẽ yêu nhất định không cần là một cô gái thật xinh đẹp nhưng phải là một cô gái có một trái tim ấm áp - “ Cậu ấy đinh nói gì” Gia Hân nhăn mày” 2 chuyện vui ư! Mình có nên chúc mừng lần nữa. Khôi Vĩ, cậu thật độc ác!” - Mình đã tìm nhưng không thấy . Những cô gái dịu dàng, trái tim thuần khiết mình gặp nhưng không khiến mình rung động. Điều quan trọng là mình lại đi yêu một cô gái khó tính lúc nào cũng đăm đăm, không bao giờ mở lòng, không biết lắng nghe. Bao giờ cũng cố gắng đẩy người khác tránh xa mình. Trái tim cô ấy lạnh như một băng. Nhưng mình yêu cô ấy, và cô ấy chính là... cậu, Gia Hân Một giọt nước mắt rơi ra từ khóe mắt Gia Hân, Gia Hân: Đầu óc cô quay cuồng, muốn nổ tung. Hình ảnh trước mặt mờ đi trong nước mắt. Khôi Vĩ cũng trở nên nhạt nhòa, khuôn mặt anh như một làn sương mỏng manh. Không thể nghĩ ra thứ gì. Cô muốn chạy trốn. Mong manh và yếu đuối, đó chính là tình cảm con người - Câu không biết mình vừa nói gì đâu. Gia Hân chạy , không biết cô đã chạy như thế trong bao lâu, cô không quan tâm, mặc kệ bàn chân cô đang nhức nhối vì đôi giày cao gót. Ở đâu đó trong tim cô chứa một nỗi đau còn lớn hơn thế. Giờ cô mới biết , trái tim cô cũng là một thứ mong manh và yếu đuối. Liệu nó có thể vỡ ra làm từng mảnh . Trời mưa lớn. , sét nổ tung bầu trời. Nước mắt cô hòa tan vào nước mưa. Tiêng dập cửa của cô, máu của mẹ, căn phòng vệ sinh trong trường cô bị nhốt. Trước đây cô cho rằng mình ghét con người. Ghét và sợ Gia Hân không biết mình làm thế nào mà chạy vào trong một chiếc bốt điện thoại Cô bấm máy , giọng của bố vang lên ở đâu dây bên kia
  • 13. [Type text] Page 13 - Gia Hân – Bố cô ho vào trong điện thoại, bố luôn biết là cô gọi và lúc nào cũng là người lên tiếng trước - Bố à, con - Lại cãi nhau với mẹ hả con, con ngoan - Sao bố lại chia tay với mẹ , bố có yêu mẹ không - Sao con hỏi vậy , có chứ. Bố yêu mẹ từ cái nhìn đâu tiên - Mẹ luôn không hiểu bố, luôn luôn muôn bố là người hoàn hảo, mẹ coi trọng vật chất nhu vậy và không bao giờ cảm thấy bằng lòng - Tất cả những điều ấy là vì con, cho con có một cuộc sống tốt hơn. Mỗi người có một suy nghĩ của riêng mình. Có lúc, không thể nói rằng ai đúng ai sai. Mẹ đã vất vả vì bố - Sau tất cả, bố vẫn yêu mẹ sao. Ngay cả lúc này - Gia Hân, tình yêu bắt đầu thì con không thể làm gì ngoài việc bước đi theo nó. Con không thể tránh né vấn đề. Càng yếu đuối thì càng phải đối mặt. Hạnh phúc hay đau khổ, con không thể có câu trả lời nếu không đi hết cuối chương của cuốn sách Cô cúp máy , hình ảnh anh xuất hiện , vẫn với nụ cười trong sáng ấy, anh thích cô sao . Cô muốn biết Cô chạy. Chạy về phía mà trong đầu cô đã xác định rõ Khôi Vĩ bước ra khỏi quán khi cô xuất hiện . Người cô ướt sũng, Khôi Vĩ nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên. Anh chạy tới che cho cô bằng cây dù của mình - Cậu làm gì ở đây? Sao lại ướt thế này . câu không ngủ được à - Uhm, cậu sẽ không tin điều này. Uhm, tớ chẳng thể ngủ được nếu không có cậu. Đồ ngốc Cô ôm anh, môi họ chạm nhau. Nụ hôn dài và ấm áp. Trong cơn mưa mọi thứ dần trở nên thật rõ rằng. Không phải là những cái đêm lạnh lẽo chôn chặt vào lòng, không phải những đau khổ đã qua, mà là hạnh phúc của hiện tại. Ngày đầu tiên gặp anh, thấy anh trong bộ sơ mi trắng, anh trông như một vị thiên sứ. Lông mày thanh tú, đôi mắt ấm áp và trong sáng. Mọi thứ ở anh khiến sự lạnh lẽo ở cô tan chạy mỗi khi anh cười . Lần đâu tiên cô gặp tình yêu , bối rối, sợ hãi và không dám nắm lấy. Lần đầu tiên, cô muốn đưa tay chạm vào ai đó nhưng lại sợ anh cũng sẽ biết mất. Lần đầu tiên cảm nhận trái tim mình đập thật mạnh , hạnh phúc chỉ chờ cô can đảm mở cửa . Gio cô đã đủ can đảm để mở cánh cửa đó , cô muốn biết câu trả lời khi đọc hết cuốn sách về anh. Anh có phải là hạnh phúc của cô hay không? Cô yêu anh, Khôi Vĩ...